“Nhớ phải về thẳng kinh thành luôn đấy, về rồi tập trung mà quản lí bên đó cho tốt. Đừng gây chuyện lung tung hiểu chưa?”
Liễu Diễm Tư nói.
Liễu Nguyệt cùng Tiêu Dã đã tới giờ hẹn với Khâu Nam Từ nên bây giờ phải có mặt ở điểm hẹn đã nói trước đó. Liễu Diễm Tư với Liễu Hạo ra tiễn hai người.
“Ủa? Nhị tiểu thư, sao người lại ở đây?” Lâm Nhất Dương, thủ hạ dưới trướng Liễu Hạo bất ngờ trở về đúng lúc bốn người chia tay.
“Lâu rồi không gặp.” Liễu Nguyệt nói, “Xuất hiện ở đây vì một chút chuyện thôi, giờ ta phải về rồi.”
Lâm Nhất Dương: “Nhị tiểu thư, ở Thương Quốc có cách chào hỏi vô cùng thú vị. Liệu ta có thể thử làm với người không?”
“Thử xem.” Cô nói.
Lâm Nhất Dương được Liễu Nguyệt cho phép thoáng nở nụ cười mị hoặc, nâng bàn tay trắng nõn của cô lên, cúi thấp người đầy kính cẩn mà đặt nụ hôn lên đó.
“Tiểu thư của ta, thượng lộ bình an.” Y nói, đáy mắt sâu thẳm như hồ nước trong veo sâu không đáy phản chiếu khuôn mặt xinh đẹp cùng biểu cảm thích thú của người trước mặt.
“Cũng được đấy.” Cô nói. “Còn có thứ thú vị nào nữa không?”
“Có đấy.” Liễu Diễm Tư bất ngờ nói. “Nhưng trước đó ta muốn hỏi con một câu mà từ lúc gặp con ta đã tự hỏi trong lòng rồi.”
“Người hỏi đi.” Liễu Nguyệt nói.
Liễu Diễm Tư đưa mắt nhìn cô một lượt từ đầu tới chân, có chút bất lực trong giọng nói, y hỏi: “Đứa nào phối đồ cho con mà để con sang đây ăn mặc như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/1830898/chuong-179.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.