“Các huynh đệ đâu rồi!”
“Ha ha rượu tới đây!!!”
“Đồ ăn chuẩn bị tới đâu rồi!”
“Mấy món ngày hôm nay trông mới mẻ ghê.”
…
Bàn ăn thịnh soạn đã được bày ra, mọi người cũng dần ổn định vào chỗ ngồi. Tiêu Dã ngồi cũng phải kéo Liễu Nguyệt sát lại gần mình, thật sự không chút để tâm tới ánh mắt xung quanh.
“Đợi chút nữa, Vân Nhi sắp tới rồi.” Bội Triệu Tư ngồi đầu nói.
Liễu Nguyệt ghé vào Tiêu Dã, hỏi nhỏ: “Ai là Vân Nhi vậy?”
“Ta cũng không biết.” Hắn đáp.
“Đó là muội muội của thủ lĩnh bọn ta.” Nam nhân ngồi bên cạnh Liễu Nguyệt nói.
Tiêu Dã không vui nhìn y: “…”
Rõ ràng có rất nhiều ghế ngồi, tại sao cái tên Tam đương gia đó lại phải ngồi ngay cạnh cô.
“À, thì ra là vậy.” Liễu Nguyệt vốn không nhạy cảm tới nỗi quan tâm đến mấy việc lặt vặt như này, chỉ lịch sự đáp lại y.
Bất ngờ đằng xa có tiếng cười đùa của nữ nhân, cô biết cái vị gọi là muội muội kia đã tới, một lòng hướng ánh mắt ra ngoài muốn xem xem người này trông như thế nào.
Tiêu Dã thì trái ngược hoàn toàn với Liễu Nguyệt, chẳng lấy làm tò mò hay thú vị gì với cái người sắp xuất hiện này cả.
“Ca ca!” Nữ nhân có giọng nói trong trẻo ngọt ngào tuy chưa thấy người đâu nhưng sau khi nghe được giọng nói thì Liễu Nguyệt đoán chắc chín phần mười đây phải là một mỹ nhân.
Người đã tới cửa, váy đỏ mỏng thướt tha ôm lấy vòng eo thon gọn của mỹ nhân không ngừng lắc lư uyển chuyển, nước
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-soi-trong-nha-chay-mau-nam-chinh-hac-hoa-roi/1830858/chuong-165.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.