Lai Hinh đưa tay xoa sóng mũi bị đập có chút đau nhức, ánh mắt lưu chuyển nhìn đám thú đang vây chật nít trước mặt. Tất cả đều hướng đôi mắt hân hoan tôn kính về người con gái đang đứng trên bậc cao.
Tô Nhiên mặc váy da dài qua gối, đầu đội mũ lông chim sặc sỡ, cúi đầu nhìn lướt qua đám đông phía dưới, trên mặt không dấu nỗi vẻ vui sướng và tự mãn. Đến khi bắt gặp thân ảnh Lai Hinh trong đám đông, nụ cười trên môi cô chợt cứng lại, nhưng không quá ba giây, lại mỉm cười ngọt ngào nhìn về người bên cạnh.
Tô Nhiên Linh không tin, trong tộc này còn có ai có thể xứng với Bạch Phong, xứng với cái chức bạn đời của thủ lĩnh này hơn Thần Nữ là cô đây.
Lại nói về cái chức Thần Nữ này. Vốn chỉ là tùy tiện đi dạo, lại ba hoa vài lời, không ngờ lại có được thu hoạch lớn như vậy! Đúng là phượng hoàng thì đi đâu cũng là phượng hoàng, ý trời a!
Hôm nay Tô Nhiên Linh đột nhiên nổi hứng tỉnh dậy từ sớm. Trong tộc vắng đi một Lai Hinh, không khí liền trong lành hơn hẳn.
Tô Nhiên Linh vui vẻ đi dạo vài vòng, ra đến khu vực gần sông, liền bắt gặp đám giống cái đang bận rộn phơi da thú. Nhìn bọn họ đầu tắt mặt tối, cả ngày bận rộn, mới sáng sớm như vậy đã phải dậy sớm làm việc, cô nàng càng cảm thấy bản thân mình ưu việt.
Nhìn xem, Tô Nhiên Linh cô chỉ mới đến vài ngày, mà đã có được sự tin yêu của lão Công Đa, có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/1800756/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.