🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Lai Hinh vừa thắt xong nút cuối cùng thì đám hổ bên kia cũng đã lục đục chuẩn bị đi săn.

Mọi người thấy cô ôm theo một đống dây leo và đá trở lại thì có chút hiếu kỳ. Lâm Thố liền trực tiếp xoay quanh tò mò khẩy khẩy chọt chọt cho mấy cục đá lắc lư.

"Giống cái, đây là thứ gì vậy? Đồ chơi sao?"

"Đồ chơi? Đây là vũ khí đi săn tối thượng của tôi!" Lai Hinh nói xong liền trực tiếp bỏ qua hắn đi đến một bên.

Đồ chơi? Đám thú này cũng có khái niệm về đồ chơi sao? Với cái hoàn cảnh hoang dã toàn ăn và bị ăn thế này, cô thật sự không nghĩ tới, đám này còn có thể nghĩ đến việc chơi đùa giải trí đấy.

Diệp Lục thấy cô mang đống đồ có chút lỉnh kỉnh liền ngỏ ý muốn giúp. Lai Hinh liền trực tiếp ném toàn bộ cho cậu ta.

Chậc! Có culi miễn phí, dại gì không dùng. Hơn nữa với sức của con hổ này thì ôm chút đồ này cùng lắm chỉ như nhấc cái ly uống nước là cùng. Đùa gì chứ, lúc nảy ai vác con hươu to tướng mấy chục ký và vẫn chạy ton ton không rớt một giọt mồ hôi?

Đợi đám người đã đi xa thì Lâm Thố mới kịp hoàn hồn, vội vã co giò đuổi theo. Giống cái này, không phải là lại tính lấy đá chọi mồi đấy chứ? Ô Ô, vậy là chiều nay lại không săn được thú rồi!

Địa điểm săn bắt buổi chiều đã được thay đổi. Cũng là một đồng cỏ nhưng khác hẳn so với lúc sáng. Nếu bên kia chỉ là đồng cỏ phổ

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-rong-duong-gia/155855/chuong-13.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nuôi Rồng Dưỡng Già
Chương 13: Heo? Thỏ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.