Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Sau khi trao đổi tin tức hỏi được với Thượng Gia Thụ, Dương Quý Minh lại tới phủ Thành Quốc Công một lần nữa.
Lúc này, hắn vừa vặn được chứng kiến một trò hề.
Người của Văn gia đến phúng viếng, người phủ Quốc Công bắt Văn Húc giao con dấu của thế tử ra.
Quốc Công phủ tiên lễ hậu binh. Nhưng Văn Húc vẫn chỉ nói một câu, y căn bản chưa từng nhìn thấy con dấu nào cả.
Khi Dương Quý Minh đến, Văn Húc đã bị mọi người bức đến không còn đường lui. Người của phủ Thành Quốc Công ép y, người nhà họ Văn cũng ép y.
Dương Quý Minh ngăn bọn họ, che chắn trước người Văn Húc, nhíu mày nói: “Các ngươi đang làm gì đấy?”
Mã Dực Huy đáp: “Dương tam, khi còn sống, đại ca ta đã giao con dấu của thế tử cho Văn Húc, chúng ta chỉ muốn y trả lại mà thôi.”
Văn Húc lại bảo: “Dương đại nhân, ta chưa từng thấy con dấu nào cả.”
Mã Dực Nghiêm nói: “Văn công tử, ngươi cầm con dấu của đại ca ta cũng chẳng ích gì. Nếu muốn giữ làm kỷ niệm, ngươi cứ việc chọn bất cứ di vật nào khác.”
Đám phu nhân trong phủ Thành Quốc Công ra sức chỉ vào mặt Văn Húc nói này nói nọ, vô cùng khó nghe.
Văn Húc nói: “Tuy ta và thế tử có hôn ước, nhưng chưa từng gặp riêng nhau, càng không có cơ hội trông thấy con dấu của thế tử.”
Dương Quý Minh cao giọng nói: “Nếu khi còn sống thế tử Thành Quốc Công phủ đã tặng con dấu của mình cho Văn công tử,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872210/chuong-80.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.