Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Hôm sau, Dương Trung cầm phong thư thứ hai tới gặp Dương Quý Minh.
“Tam thiếu gia, Hầu gia lại gửi thư, bên trên viết rõ phải để tam thiếu gia tự tay mở.”
Dương Quý Minh nhận thư đọc một lượt. Khác với lá thư hỏi ngày về hôm qua, lá thư này trực tiếp đề cập đến việc phụ tử Dương Chính Bằng và Dương Thần bị giam vào ngục. Hắn gấp lá thư lại, than nhẹ: “Chuyện của tứ thúc, ta có về cũng chẳng giúp được gì.”
Dương Trung vờ như không biết gì: “Tam thiếu gia, Hầu gia nhắc đến chuyện của tứ lão gia trong thư sao? Tiểu nhân ngu muội cho rằng, tam thiếu gia vẫn nên về kinh thôi, như thế dù sao cũng có nhiều người để thương lượng hơn.”
Dương Quý Minh ra vẻ khó xử, do dự một lúc mới chậm rãi nói: “Trung thúc có điều không biết, hôm qua ta và Cảnh Thước đi dự hội văn ở Trạng Nguyên lâu, lúc ra về bị một cây cột đổ vào.”
Dương Trung kinh ngạc rồi tự trách: “Là tiểu nhân không bố trí người bảo vệ tam thiếu gia và tam thiếu phu nhân chu đáo.”
Dương Quý Minh trầm giọng nói: “Cũng may là không có hậu quả lớn gì. Gã sai vặt Cảnh Thước mới thuê đã tra ra cây cột kia bị cố ý cưa gãy, việc này có khả năng liên quan đến cữu cữu và biểu ca ở Đỗ gia.”
Đã đến Tô Châu, Dương Trung hiển nhiên biết việc Đỗ gia đang tranh giành tài sản, cũng biết Đỗ di nương và Đỗ lão thái gia có mâu thuẫn cá nhân.
“Lại còn có chuyện
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872198/chuong-68.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.