Edit: DL – Beta: Chi
*****
Sau khi khâm sai rời khỏi Tô Châu, Đỗ di nương, Dương Quý Minh cùng Thượng Gia Ngôn đều ăn ý không nhắc gì tới chuyện hồi kinh.
Dương Quý Minh tính toán, chờ sau khi có kết quả vụ của Dương Chính Bằng mới cân nhắc tới chuyện hồi kinh.
Đỗ gia thực hiện lời hứa, chi một số tiền lớn để xây dựng đê điều. Bên cạnh đó, Đỗ lão thái gia còn dựng lều phát gạo trước cửa phủ và chùa miếu ngoài thành.
Danh tiếng của nhà họ Đỗ dần khôi phục sau những lần từ thiện, có thể coi như bỏ tiền xóa bỏ tiếng xấu.
Nhưng dù vậy, bão tố tranh giành gia sản của Đỗ gia vẫn chưa hề ngừng lại.
Mới sáng sớm, Dương Quý Minh và Thượng Gia Ngôn đã tranh thủ lấy cớ, nói muốn ra khỏi phủ du ngoạn, thật ra là muốn tìm chỗ yên lặng để trốn.
Bọn họ đi tới một ngôi chùa bên ngoài thành.
Ngôi chùa không lớn nhưng hương khói nghi ngút.
Dương Quý Minh hỏi vị sa di đang quét rác bên cạnh: “Tiểu sư phụ, nên cầu gì trong chùa này thì linh nghiệm?”
Tiểu sa di ôm chổi, chắp tay thành hình chữ thập: “A di đà phật, thí chủ, lòng thành khẩn ắt sẽ linh, khách hành hương tới chùa này đa phần đều cầu nhân duyên và con nối dõi.”
“Đa tạ tiểu sư phụ.”
Dương Quý Minh nhìn về phía Thượng Gia Ngôn theo bản năng, thấy mặt y hơi đỏ, bèn hiểu y cố ý tới đây cầu con.
Thượng Gia Ngôn thấy hắn cười đầy mờ ám liền biết đối phương đang nghĩ gì.
Trước khi hắn kịp trêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872195/chuong-65.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.