Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Ngoài cổng thành, Đỗ Bảo Thừa dẫn hai gia phó tới đón Đỗ di nương. Bọn họ đi về phía mấy hộ vệ cưỡi ngựa, hỏi: “Có phải người của Võ Mục Hầu phủ ở kinh thành không?”
“Đúng rồi.”
“Tại hạ Đỗ Bảo Thừa, đến đón trưởng tỷ về nhà.”
Dương Quý Minh xuống ngựa, những người khác xuống theo, xe ngựa đằng sau cũng dừng lại.
Cửa xe mở ra, Đỗ di nương nhìn về phía Đỗ Bảo Thừa.
“Đại tỷ!” Đỗ Bảo Thừa mừng rỡ gọi Đỗ di nương.
Đỗ di nương nhìn kỹ đối phương, hai mắt ngấn lệ, gọi: “Tứ đệ.”
Khi bà rời khỏi Tô Châu, Đỗ Bảo Thừa mới mười ba tuổi.
Đỗ di nương dùng khăn tay lau nước mắt, lên tiếng giới thiệu: “Đây là tam thiếu gia và tam thiếu phu nhân của Hầu phủ.”
Dương Quý Minh ôm quyền hành lễ, Đỗ Bảo Thừa lập tức đáp lễ.
Đỗ di nương lại nói: “Về nhà trước đi.”
Ở Tô Châu, dù Đỗ gia không phải danh gia vọng tộc nhưng cũng vô cùng giàu có. Xe ngựa đến trước cổng phủ nhà họ Đỗ, Đỗ lão thái gia tự dẫn già trẻ gái trai trong phủ ra ngoài tiếp đón.
Bạch Bình và Hòe An lần lượt xuống xe rồi đứng chờ ở sau xe ngựa.
Thượng Gia Ngôn ló mặt ra, nhìn đám người đứng ngay cửa phủ, nhẹ nhàng đặt tay lên tay Dương Quý Minh, để hắn đỡ mình xuống xe.
Đỗ di nương xuống sau cùng, Dương Quý Minh vươn tay đỡ bà.
Đỗ lão thái gia tiến lên mấy bước, nhìn Đỗ di nương bằng ánh mắt đầy xúc động, run giọng gọi: “Bảo Châu.”
Đỗ di nương
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872189/chuong-59.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.