Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Ngày kế, Dương Quý Minh và Trần Đào cùng tới sòng bạc Phúc Vận.
Vừa thấy bọn họ, Hồ lão tam đã tươi cười đi ra đón tiếp: “Hai vị hôm nay tới đây chơi hả, muốn chơi cái gì nào?”
Trần Đào hỏi thẳng: “Đứa trẻ hôm qua đâu?”
Hồ lão tam cười ha hả: “Đang chặt củi ở sân sau, ta đưa hai vị đi xem nhé.” Dứt lời, hắn liền làm động tác mời.
Dương Quý Minh và Trần Đào theo hắn ra sân sau, quả nhiên nhìn thấy thiếu niên hôm qua đang chẻ củi. Tuy trông nó hơi lấm lem bẩn thỉu nhưng chí ít cũng không bị hành hạ dã man.
Hồ lão tam cười, nói: “Trần Bộ khoái, Dương tam thiếu gia, các ngươi đừng lo cho nó. Chúng ta mở sòng bạc chứ không bán thịt người. Tiểu tử này ở nhà cũng phải làm lụng vất vả, còn không được ăn no. Đến làm ở chỗ chúng ta cũng coi như có ăn có mặc.”
Thiếu niên liếc bọn họ, không nói năng gì, ra sức bổ rìu hệt như khúc củi trước mặt là kẻ thù truyền kiếp của mình.
Trần Đào lại bảo: “Chúng ta chỉ tới xem thôi, nếu không có việc gì, chúng ta cũng có thể yên tâm đi tuần phố.”
Hồ lão tam vừa cười vừa tiễn hai người ra cửa: “Hai vị thường xuyên ghé chơi nhé.”
Dương Quý Minh đáp: “Đứa nhỏ này có duyên với chúng ta, chúng ta sẽ thường đến đây thăm nó.”
Nụ cười trên mặt Hồ lão tam cứng lại trong chớp mắt, sau đó hắn lại cười: “Hoan nghênh, hoan nghênh, lúc nào cũng sẵn sàng đón chào hai vị.”
Hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872152/chuong-22.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.