Edit: Mimi – Beta: Chi
*****
Dương Quý Minh sai Phúc Toàn đi tìm Tiểu Hồ Tử trước, hắn sẽ đưa Thượng Kính Diêu tới quán trà sau.
Lúc bọn họ tới nơi, Tiểu Hồ Tử cũng mới đến.
Dương Quý Minh tránh mặt để Thượng Kính Diêu và Tiểu Hồ Tử nói chuyện riêng trong phòng.
Hắn dựa vào cây cột ở phía Tây của lầu hai, từ góc độ này, gần như có thể nhìn thấy tất cả quán trà.
Phúc Toàn ở bên cạnh, nói: “Thiếu gia, ta sẽ canh ở đây, ngài qua bên kia ngồi uống chén trà đi.”
“Không cần.” Dương Quý Minh thản nhiên ngắm nhìn lầu trên lầu dưới, trông hệt như một thiếu niên chợt có ưu sầu.
“Phúc Toàn, ngươi qua đây thử xem nhìn thấy cái gì?”
Phúc Toàn hơi sửng sốt, cẩn thận quan sát từng người mình thấy, tràn đầy nghi hoặc nói: “Không có ai quen mắt cả… Ơ không, có người quen, chẳng phải là Tề nhị thiếu và Đinh tứ thiếu đó sao?”
Dương Quý Minh nhìn theo ánh mắt Phúc Toàn, thật đúng là hai tên hồ bằng cẩu hữu của hắn rồi.
Hắn do dự trong chốc lát, cuối cùng nói với Phúc Toàn: “Ngươi canh ở đây đi, chú ý tình hình trong phòng.” Dứt lời, hắn liền xuống lầu gặp hồ bằng cẩu hữu.
“Tam tử, ngươi cũng ở đây à? Dạo này ít gặp ngươi quá.”
“Ta tới đây có việc. Ngược lại là các ngươi, sao đến uống trà mà không chọn lấy một gian phòng riêng?”
Tề Ngọc Phong thở ra một hơi dài.
Đinh Tử Kiệt nói: “Mẫu thân của Phong Tử nhờ người làm mai cho hắn.”
“Biết đằng gái là ai không?” Dương Quý
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-phu-lang-trong-van-trach-dau/872145/chuong-15.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.