*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
EDIT + BETA: FANG QING
Ngô Chí đang cạo râu, cậu thoáng hốt hoảng nhìn người đàn ông chín chắn trong gương.
Bất tri bất giác đã qua lâu như vậy, ở nơi này, cảnh vật xung quanh không thay đổi, người nọ cũng chẳng đổi thay, thời gian như lắng đọng, chậm chạp trôi đi.Ngô Chí chợt nhớ đến nụ cười cuối cùng của Ngô Viện trước khi chết:
“Chi Chi nhà chúng ta cứ thế trưởng thành nhé, từ thiếu niên tới thanh niên, lại đến trung niên, rồi lão niên…chà, muốn nhìn thử dáng vẻ già cả của Chi Chi quá…”
Ngô Chí tựa đầu vào gương, người đàn ông phản chiếu nơi ấy lộ ra một vẻ mặt kì lạ.
Cậu làm được rồi, sống sót và trưởng thành, càng ngày càng già đi, sau đó chuẩn bị nghênh đón…điểm cuối cùng của sinh mệnh.
…Vậy còn người kia, anh ấy sẽ ra sao?
Ngô Chí đặt tay lên ngực, cả trái tim nhói buốt.
***
Năm tháng dần trôi. Lúc Ngô Chí ngỡ rằng mình sẽ đợi chờ ở khách sạn này cả cuộc đời, thì một ngày nọ, xung quanh chợt truyền đến tiếng ồn ào.
Ngô Chí đương nhìn cái đĩa khe khẽ giật mình, lật đật tắt ti vi, nín thở lắng tai, lát sau cậu rốt cuộc cũng nghe thấy, trong thành phố vắng vẻ hiu quạnh này, lần đầu tiêng vang lên tiếng động không thuộc về Ngô Chí và Diệp Thanh Linh.
Đó là tiếng súng, tiếng bom nổ, và tiếng rít gào cao vút.
Bùm… Ngô Chí ngỡ như cả khách sạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot/82614/quyen-3-chuong-1.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.