EDIT + BETA: FANGQING
Hiện thực vẫn luôn kể cho chúng ta nghe một cậu chuyện, tên nó là Tàn Khốc. Diệp Thanh Linh ngơ ngác nhìn giọt lệ trượt trên mặt Ngô Chí, y loạng choạng bước đến ôm thanh niên bất động trên xe lăn, như vô số đêm dài trước kia, y sợ hãi ôm chầm lấy Ngô Chí hòng tìm kiếm một hơi thở mỏng manh. Diệp Thanh Linh chỉ cảm thấy thân thể của Ngô Chí càng lúc càng lạnh, y dè dặt ôm cậu, song vẫn không thể mang lại hơi ấm. Diệp Thanh Linh hốt hoảng nghĩ, sao chẳng giống gì cả, sao không cảm nhận được sự phập phồng nơi lồng ngực nữa? Không nghe được tiếng tim đập yếu ớt của em?
Một giọng nói lạnh lẽo vang lên trong đầu y: buông tay đi thôi, em ấy đã chết rồi.
Chết…?
“Ngô Chí…”
Diệp Thanh Linh vội vàng hôn lên môi Ngô Chí, vói lưỡi vào miệng cậu, tìm kiếm sự ấm áp đã vụt trôi.
Mày coi, lưỡi em ấy vẫn ấm áp đó thôi.
Diệp Thanh Linh xé quần áo Ngô Chí ra, liên tục ma sát lên lồng ngực cậu.
Mày coi, thân thể của em vẫn ấm áp đó thôi.
Diệp Thanh Linh dùng ngón tay đẩy vào hậu huyệt của Ngô Chí, cảm nhận nhiệt độ.
Mày coi, nơi ấy của em vẫn ấm áp đó thôi.
Nhưng…
Tại sao độ ấm ấy cũng từng chút từng chút trôi đi? Diệp Thanh Linh hốt hoảng ôm Ngô Chí, vùi vào người cậu.
“Ngô Chí, Ngô Chí, Ngô Chí, gió lớn rồi, nên em lạnh phải không? Đừng sợ, anh sưởi ấm cho
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot/2987385/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.