Bộ lễ phục lộ vai, cô không dám mặc, bởi vì, bờ vai của cô lúc này đây, đang có một vết sẹo mờ nhạt nẳm ở trên đó . Đó là vết thương khắc cốt ghi tâm do Trương Tuấn lưu lại cho cô.
Ngay khi nhân viên cửa hàng một lần nữa yêu cầu cô, nói rằng thời gian mà Lý Triệt cho cô là mười phút, cô đừng có uốn éo mà không chọn bộ lễ phục này, nếu như đem mái tóc dài kia thả xuống trên vai, thì có thể tạm thời che được vết sẹo trên vai.
Cửa phòng thử áo từ từ mở ra, Liền Tịch Tịch có chút ngại ngùng đi đến trước mặt Lý Triệt, chuẩn bị nhận lời nhận xét của anh.
Lý Triệt ngồi trên sa lon đọc tạp chí thì nhìn thấy Liền Tịch Tịch xuất hiện, đem tạp chí trong tay ném sang một bên, hai con mắt híp lại nhìn rồi mới chậm rãi nói: “Lấy cái này đi.”
Nói xong, liền đem thẻ vàng trong tay quăng cho nhân viên cửa hàng.
“Đợi. . . . . . Chờ một chút. . . . . .” Liền Tịch Tịch gặp Lý Triệt đã quyết định mua bộ lễ phục này, cô tranh thủ thời gian mở miệng ngăn cản.
Lý Triệt quay đầu nhìn về phía cô, mang trên mặt một chút hiếu kỳ.
“Có thể. . . . . . Có thể đổi một bộ khác được không?” Cô cẩn cẩn dực dực hỏi.
Tuy cô biết rằng bộ lễ phục này rất đẹp, nhưng là. . . . . . Cô chỉ cần nghĩ tới vết sẹo dữ tợn trên vai kia, thì cô sẽ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253602/quyen-2-chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.