Liền Tịch Tịch ngẩng đầu, chống lại cái liếc nhìn của cô gái kia, phát hiện trong ánh mắt cô ta đang khiêu khích mình, trong lòng lập tức đoán ra được thân phận cô gái này.
“Có cần anh thay em tính tiền không?”
Trương Tuấn lơ đễnh miệng mở miệng hỏi, ánh mắt khẽ liếc nhìn xem phản ứng của Liền Tịch Tịch.
Nếu là trước kia, anh sẽ rất khẩn trương mà xem phản ứng của cô, nhưng là hiện tại, hừ. . . . . .
Cười lạnh một tiếng, anh đứng dậy đi đến bên người cô gái kia, đưa tay sờ nhẹ mái tóc của cô, rồi cái mũi dần tiến đến bên cổ của cô gái:
“Lần sau đổi nước hoa đi, mùi này anh không thích không thích.”
Liền Tịch Tịch nhìn hai người trước mặt mình đang diễn cảnh mập mờ, thầm nghĩ tìm kẽ đất chui xuống dưới. Cô cảm thấy giờ phút này mình là một kẻ dư thừa.
Mắt xem mũi, mũi nhìn tâm, nét mặt của cô không có một tia biến hóa nào cả.
Ánh mắt cô nhìn chằm chằm vào miếng thịt bò trên bàn mà không thèm động đậy nhìn 2 người kia, trong nội tâm cô đếm thầm, chừng nào thì bọn họ mới diễn xong.
“Tuấn thiếu, anh thật đáng ghét, nước hoa này người ta vì anh mua đấy, anh còn nói không thích. Được rồi, em phải đi mua lọ khác mới được.”
Âm thanh cô gái đó nhẹ nhàng mềm mỏng đến mứa làm cho da đầu người ta tê dại, cô diêm dúa lẳng lơ cười, sau đó hôn nhẹ lên mặt Trương Tuấn và nói:
“Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253555/quyen-1-chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.