Lý Hải trực tiếp đưa cô đến Tang Điền. Liền Tịch Tịch vừa vào cửa, lập tức nhìn thấy Trương Tuấn đã ngồi ở đằng kia đợi cô .
Tây trang bên ngoài màu đen, bên trong thì áo màu trắng, lúc nào cô cũng có thể ở trong chốn đông người nhìn thấy anh.
Chân có chút run, bây giờ chỉ cần cô thấy mặt anh, trong lòng không tự chủ buộc chặt lại, cả hô hấp cũng không dám thở mạnh.
Chậm rãi đi đến trước mặt Trương Tuấn, nhẹ nhàng ngồi xuống đối diện anh. Phục vụ sinh đi đến, đem menu lên:
"Tiên sinh tiểu thư, xin hỏi hai vị muốn ăn gì ạ?"
"Hai phần cơm A."
Trương Tuấn không nhìn menu, cũng không hỏi ý kiến Liền Tịch Tịch, nói thẳng.
"Tốt, hai vị xin chờ một chút."
Khẽ gật đầu, phục vụ sinh cầm menu xoay người rời đi.
Liền Tịch Tịch có chút khẩn trương, hai mắt đều nhìn chằm chằm mặt bàn, không dám ngẩng đầu nhìn Trương Tuấn.
Trong nội tâm cô đang liều mạng suy đoán dụng ý của anh.
Cô nhớ mang máng, buổi sáng Trương Tuấn đi làm đã nói với cô, muốn dẫn cô đi tham gia một bữa tiệc rượu.
Nhưng là, bây giờ còn là giữa trưa nha.
"Quần áo trên người của cô, hình như là tôi chưa bao giờ thấy cô mặc nó qua thì phải?"
Ánh mắt của anh rất sắc bén, liếc một cái lập tức nhìn ra thứ gì đó không đúng của Liền Tịch Tịch.
Theo anh biết, Liền Tịch Tịch bình thường phi thường tiết kiệm, chưa bao giờ mua quần áo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253553/quyen-1-chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.