Tối hôm đó, Liền Tịch Tịch một mực ngồi ở phòng khách chờ đợi Trương Tuấn về nhà . Cô không biết có phải là do tính cách anh biến đổi khiến cho cô cảm thấy sợ hãi, hay là bởi vì cô đã không còn tình cả gì với anh, cho nên sinh ra lòng chán ghét, tóm lại, cô hiện tại không dám ngủ, cũng âm thầm cầu nguyện, tối hôm nay cầu ong anh đừng về.
Liền Tịch Tịch ngồi đợi trong tâm trạng lo âu thấp thỏm, cuối cùng cô cảm thấy có chút mệt nhọc.
Ngồi trên ghế sa lon mà 2 mắt không chịu được nhắm lại, cuối cùng, cô chậm rãi nằm trên ghế sa lon nặng nề ngủ.
Trương Tuấn về đến nhà đã là nửa đêm.
Mới cách đây không lâu, anh đã chi hết bốn trăm vạn mua mỹ nhân tâm rồi sau đó liền đưa tay tiễn cô nàng đó đi, mặc kệ cô nàng đó ra sao miễn là đừng để anh gặp lại. Không phải là anh ghét phụ nữ thông minh, nhưng anh rất ghét người phụ nữ nào tự cho mình là người thông minh.
Đối vơi Nhược Vân, anh chỉ lên giường với cô ta một lần duy nhất, anh nào có thể để cho một người phụ nữ hạ thuốc đối với mình?
Đem xe lái vào ga ra biệt thự, anh chậm rãi xuống xe, đây là buổi tối mà anh trở lại biệt thư mà không uống rượu, cả hai mắt anh hoàn toàn thanh tỉnh.
Khi anh đi vào, nhìn thấy một cái đèn ngủ đặt dưới nên nhà trong phòng khách, Liền Tịch Tịch co rúc ở trên ghế sa lon, hai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253547/quyen-1-chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.