“Hừ. . . . . . Bây giờ ngươi rất đắc ý? Theo ta được biết, Trương Tuấn mấy hôm nay đều ở bên ngoài, hôm qua mới về nhà, nhày tân hôn của ngươi thật vui vẻ nha.”
Đột nhiên, Nhược Vân như là nhớ ra cái gì, nàng giận quá thành cười nói.
” Thì thế nào?” Liền Tịch Tịch nghe vậy, ngẩng đầu hỏi ngược lại.
“Ngươi không muốn biết mấy ngày hôm nay hắn ở đâu à?”
Nhìn thấy Liền Tịch Tịch tựa hồ đối với chuyện này có điểm hứng thú, Nhược Vân thay đổi biểu lộ, vũ mị cười nói.
“Ngươi rất yêu hắn? Nếu quả thật yêu hắn, ngươi hẳn phải có biện pháp kéo hăn về bên người ngươi đi?.”
Nàng không muốn biết, nàng cũng không muốn biết , bất vứ chuyện gì của Trương Tuấn đều không có liên quan gì tới nàng. Lắc đầu, Liền Tịch Tịch đem chiếc nhẫn kim cương trên ngón tay vô danh tháo xuống đưa tới trước mặt Nhược Vân :
“Ta biết rõ, ngươi rất cần hắn, hiện tại, ta có thầ mang hắn tặng cho ngươi.”
“Hừ. . . . . . Ngươi có ý tứ gì? Muốn khoe khoang à? Liền Tịch Tịch, ngươi đừng quá đắc ý, ta sẽ không buông tay buông tay Trương Tuấn, ta sẽ tranh với ngươi cho đến cùng, cho dù mọi người mắng chữi ta là đồ vô sĩ, nhưng vì đứa bé trong bụng, ta nhất định sẽ không buông tha cho .”
Hai mắt Nhược Vân không hề rời khỏi chiếc nhẫn trong tay Liền Tịch Tịch, Nhược Vân hiểu rõ ý nghĩa của chiếc nhẫn đó. Nàng (NV) rất yêu Trương Tuấn,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253534/quyen-1-chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.