“Thật bất ngờ sao?” Khóe miệng của hắn nhếch lên, mặt mũi tràn đầy khinh thường hỏi.
“Ngươi nghĩ muốn gì?” Thanh âm của nàng có chút phát run, người nam nhân trước mắt này làm cho nàng cảm thấy rất đáng sợ. Tốc độ trở mặt của hắn so với lật 1 trang sách còn nhanh hơn, người trước người sau không giống nhau, chẳng lẽ trước kia khi ở cùng nàng hắn đều đeo mặt nạ?
“Mẹ ngươi trong đầu dài quá cá lựu (k hiểu câu này là j ==!),ta đem nàng đi chữa bệnh a. Như thế nào? Ngươi không cảm tạ ta sao?” Hắn đem hành lý trong tay ném xuống đất, sau đó đi đến trước mặt nàng, đem lưng của nàng đè lên trên cửa.
“Ngươi nói cái gì?” Kinh hô 1 tiếng, nàng trừng to mắt với vẻ không thể tin được mà nhìn xem hắn.
“Muốn cho mẹ ngươi biết chuyện này, ngươi phải lớn tiếng hơn chút nữa.” Ngón tay thon dài ở trên môi của nàng dùng sức vuốt, trên mặt của hắn đều là tà tà cười nhạt, hắn thích xem vẻ hoảng sợ của nàng, cũng rất thích xem vẻ tuyệt vọng của nàng. Trong hốc mắt chứa đầy nước mắt, đầu trống rỗng, cả người chán nản tựa ở trên cửa, khóe miệng của nàng hơi run rẩy: “Ngươi thật sự nguyện ý cứu mẹ ta sao?”
“Điều này còn tùy thuộc vào ngươi. Ngàn vạn lần đừng khóc, tuy nước mắt của ngươi rất đẹp, nhưng, chỉ sợ cha mẹ của ngươi không muốn thấy ngươi khóc, ta không ngại tối hôm nay ngươi khóc cho ta xem, bây giờ thì lau đi.” Hắn lạnh lùng nói rồi đẩy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-nhot-kieu-the-bung-hac-lao-cong-that-dang-so/3253528/quyen-1-chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.