Edit: Củ Cải Đường
Mạc Kham thở dài, trung thực đáp: "Thư Trạch, hiện tại tình cảm của anh dành cho em đúng là chưa thể đạt tới mức 'thích' được, nhưng anh sẽ thử thích em."
"Thật, thật ư?" Thư Trạch ngơ ngác nhìn Mạc Kham.
"Giả đấy." Mạc Kham trả lời.
"Anh nói mà!" Thư Trạch ôm chầm lấy cổ Mạc Kham, ghé sát vào mặt anh, "Em nghe thấy rồi, anh vừa mới nói xong, không cho đổi ý!"
Mạc Kham hơi bất đắc dĩ đáp: "Không đổi ý."
"Mạc Kham, vậy bây giờ anh là chồng em sao?" Thư Trạch chớp mắt nhìn Mạc Kham, "Em không muốn gọi anh là Mạc Kham, gọi là chồng được không?"
"Khụ khụ khụ...." Mạc Kham bị sặc bởi chính nước miếng của mình.
"Chồng ơi, anh sao vậy?" Thư Trạch vội vã nhìn Mạc Kham.
Mạc Kham càng ho sặc sụa hơn.
"Chồng ơi, em phải làm gì mới khiến anh thấy thoải mái hơn đây? Chồng ơi? Anh nói cho em biết đi, em đi tra Baidu là được!" Thư Trạch không biết khi nhân loại bị sặc thì phải làm thế nào, cuống cuồng cả lên.
"Khụ... Em im khụ khụ... Im ngay...." Mạc Kham cố lắm mới nói ra được một câu, muốn đè xuống cơn ngứa họng muốn ho để nói một câu hoàn chỉnh thực sự hơi khó khăn.
Thư Trạch lập tức ngậm miệng lại, im như thóc cúi đầu tra Baidu, nhưng Baidu vừa cho ra kết quả thì lại không thấy Mạc Kham ho nữa.
"Chồng ơi, anh khá hơn chưa?" Thư Trạch nhìn Mạc Kham.
Mạc Kham không chịu nổi đỡ trán, anh chưa từng nhìn thấy Thư Trạch....không biết xấu hổ tới vậy. Rõ ràng là một người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-mot-con-meo/1170013/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.