Edit: Củ Cải Đường
Khi về nhà, Mạc Kham tiện đường ghé qua Carrefour* gần nhà mua một túi kem lớn.
*Carrefour: Là một chuỗi siêu thị(?) của Pháp.
"Mạc Kham?" Sau lưng anh truyền tới một giọng nữ.
Mạc Kham quay đầu lại, nhìn thấy một người phụ nữ xinh đẹp nhưng xa lạ: "Xin chào, xin hỏi cô là?"
"Chị là Tô Thấm Nghi đây, em còn nhớ chị không đó?" Cô gái kia cười.
Mạc Kham tròn mắt, nhìn cô gái bằng ánh mắt không thể tin nổi.
"Ha ha ha ha!" Có lẽ cũng biết trước được Mạc Kham sẽ có phản ứng như vậy, cô gái thoải mái huých cùi chỏ vào người Mạc Kham, "Có phải thấy khó tin lắm không? Người xưa nói cấm có sai mà, con gái mười tám dậy thì, đại học chính là viện phẫu thuật thẩm mỹ, quá là đúng đắn!"
Tổng giám đốc họ Mạc là ai chứ? Trên đời này có lẽ không ai có thể nói chuyện tùy tiện như vậy với Mạc Kham. Nhưng Tô Thấm Nghi liên tục làm thế, mà hết lần này tới lần khác Mạc Kham đều không tức giận chút nào.
Mạc Kham muốn nói gì đó, nhưng lại không biết phải nói gì.
"Sao hả? Lâu lắm rồi không gặp mà cũng không định mời chị đây ăn bữa cơm à?" Trước mặt Mạc Kham, Tô Thấm Nghi chưa bao giờ biết khách sáo là gì, dù cho bọn họ đã không gặp lại nhau suốt 7 năm ròng.
"Em cũng muốn lắm." Mạc Kham chau mày, "Nhưng em đã hẹn người khác về nhà ăn cơm rồi."
Tô Thấm Nghi bắt trọn những từ ngữ mấu chốt trong lời nói của Mạc Kham, khá phấn khởi: "Không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-mot-con-meo/1170011/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.