Mỹ Lệ đang ngồi trong quán cafe thì đột nhiên sống lưng lên nổi một cơn lạnh toát, cô rùng mình.
"Không lẽ sắp lạnh rồi sao?".
Cô đứng dậy trả tiền tại quầy thu ngân rồi đi ra khỏi quán, phía sau lưng luồng khí lạnh kia vẫn đeo bám cô, như thể có một bóng đen nào đó đang nhìn chăm chăm vào người cô, trong lòng không khỏi sợ hãi, cô đi thật nhanh đến chỗ mấy xe taxi đang đứng chờ khách, ngón tay run run lướt vội vàng trên màn hình cảm ứng mà tìm số của Diệp Thần.
Cô ấn gọi cho anh, nhưng anh hoàn toàn không bắt máy, tim đập như muốn nhảy ra khỏi lồng ngực, cô cảnh giác quay đầu cố nén đi cơn sợ hãi bên trong, nhưng không có ai khả nghi cả.
Cô vẫn còn cảm giác lạnh sống lưng đó, bước nhanh lên một chiếc xe taxi, cô hối thúc tài xế.
\- Làm ơn cho tôi đến công ty Kình Vũ.
Tên tài xế gật đầu rồi bật công tắc tính tiền, lúc này cô mới thở phào nhẹ nhõm, chiếc xe lăn bánh, cô ngồi dựa người vào chiếc ghế êm ái, ánh mắt liên tục nhìn vào điện thoại, cô nhắn tin cho anh.
\- Diệp Thần anh bận sao? Em gọi cho anh không được, anh có thể tới đón em không? Hay là em đợi anh cùng về nhé?
Năm phút.
Mười phút.
.....
....
Phải đến ba mươi phút trôi qua rồi cô vẫn không nhận được tin nhắn trả lời, cô tiếp tục ấn gọi điện thoại cho anh, nhưng lại chỉ nhận được tiếng tút tút kéo dài từ tổng đài.
Trong phút chốc, cô đánh ánh mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843804/chuong-90.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.