Cô đặt Hanna nằm xuống bên cạnh anh, con bé đi cả chặng đường bay chắc là mệt lả người rồi, tạm thời cứ để nó nằm bên cạnh người cha chưa bao giờ thấy mặt này.
Cô cúi người vào tai anh thủ thỉ
\- Diệp Phong Thần anh tỉnh dậy cho em, con em cũng đem về rồi ai cho phép anh nằm bất động như vậy, anh dậy mà mở mắt nhìn con một lần đi.
Nói xong cô kéo chăn đắp lên ngang ngực anh rồi cười nhẹ, nhìn hai cha con thế này thật là một cảnh tượng chưa bao giờ thấy.
Cô đi về phía bàn ngồi gọt hoa quả, cô chăm chú từng đường dao.
Nhưng cô đâu hề biết nơi ngón tay kẹp điện tim của Diệp Phong Thần đang cử động nhẹ nhàng.
Trong tiềm thức Diệp Thần thoang thoảng ngửi thấy mùi hương quen thuộc, anh đi quanh quẩn trong bức tường bóng tối, liên tục réo gọi tên Mỹ Lệ, anh muốn thoát ra, nhưng có cố gắng thế nào cũng thể tìm được lối thoát.
Mỗi ngày trôi qua cô đều trò chuyện với anh, cô kể lại những khó nhọc mình trải qua, cô vừa lau tay cho Diệp Thần vừa tâm sự.
\- Diệp Thần này anh có biết lúc em mang thai con của anh em đã tuyệt vọng như thế nào không? Một mình em chật sống đã khó khăn, vừa sang nước khác liền mang thai, em đã từng có ý định bỏ con đi, nhưng nghĩ đến nó là cốt nhục của anh em lại không cầm lòng được.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/1843766/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.