Ngồi trong lớp học Mỹ Lệ liên tục thở dài, mấy cô bạn thấy vậy liền đi tới hỏi han.
- Sao rồi, tình hình thế nào?
- Không có tiến triển, mình ngã đến sưng chân nhưng vẫn lạnh lùng lắm. Chú ấy à...nổi tiếng là tảng băng di động đấy.
- Bình tĩnh, bình tĩnh không được vội, mình có diệu kế, cậu muốn thử không?
Tô Hân ghé vào tai cô thì thầm, đôi mắt màu nâu mở to chớp chớp, khoé miệng cong lên một nụ cười ma mị.
- Haha...đúng là bạn của mình, cảm ơn cậu nhiều nhiều nha.
- ok, chúc cậu mã đáo thành công.
Tan học Mỹ Lệ liền nhắn tin cho Diệp Thần theo đúng kế hoạch của bạn cô.
- Chú, cháu hôm nay đi chơi với bạn, có lẽ về muộn.
Diệp Thần không trả lời, có lẽ chú đang họp.
Cô cũng không đợi nữa, tự mình đánh xe đến quán karaoke, gọi đám bạn đến vui chơi thoả thích, sắc trời cũng chuyển muộn, điện thoại trong túi liên tục sáng lên. Là cuộc gọi nhỡ của Diệp Thần, cô nháy nháy mắt ra hiệu cho Tô Hân, có lẽ cá đã cắn câu.
Tô Hân đi lại tắt nhạc, Mỹ Lệ chờ cho cuộc gọi thứ năm hiện lên mới mở máy, giọng hoảng sợ.
- Chú...Chú....cứu cháu với....
- Mỹ Lệ cháu đã xảy ra chuyện gì??...
- Chú..hức...hức....
Loảng xoảng
Từ đầu dây phát ra tiếng động lớn, là Mỹ Lệ ra hiệu cho bạn đập chai rượu vào thành bàn.
Diệp Thần vùng mình đứng dậy, lo lắng không thôi.
- Mỹ Lệ cháu đang ở đâu, chú đến cứu cháu.
Không đến mười lăm phút Diệp Thần xuất hiện, trên người
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-lon-de-thit/150379/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.