Nửa tiếng sau, Nguyện Tác ngồi trên băng ghế đá, trợn mắt há mồm nhìn ông Abel dùng một miếng gỗ long não nho nhỏ điêu khắc ra thành một chú ngựa con rất sống động.
Nguyện Tác nuốt nước miếng, "Lợi... lợi hại ghê." Sau đó nhìn nhìn cái dao làm bếp trong cặp mình, lại nhìn mớ dụng cụ chuyên nghiệp bày trước mặt ông Abel, nào vật liệu gỗ, nào dao tiện ích, dao bên và một vài món dụng cụ mà Nguyện Tác vốn còn không thể nhận dạng... Nuốt nước miếng.
"Đô Đô, uống ít trà sữa đi nào." Bà Annie thấy tách trà sữa nhỏ của Nguyện Tác đã thấy đáy bèn chủ động rót thêm, sau đó giục Nguyện Tác nếm thử.
Nhưng mà...... đây đã là tách thứ sáu trong vòng nửa tiếng đồng hồ rồi đó! Nguyện Tác không biết từ chối ra sao, chỉ đành nghe lời, uống hết, sau đó liên tục cường điệu rằng trà sữa uống ngon lắm, đổi lấy một nụ cười hài lòng của bà Annie.
Ông Abel thấy được vẻ nghi hoặc trong ánh mắt Nguyện Tác nhưng không có ý muốn giải thích.
Nguyện Tác đã bị bàn tay điêu khắc lão luyện của ông Abel chinh phục, nhìn chú ngựa gỗ nho nhỏ vô cùng sống động, cậu tán tụng từ tận đáy lòng: "... Ông ơi, ông thật lợi hại."
Ông Abel đặt chú ngựa gỗ nhỏ nhắn vào tay Nguyện Tác rồi đứng dậy. Nguyện Tác thấy ông Abel đứng dậy thì cũng vội đứng lên theo, kết quả là đến giờ mới phát hiện ông Abel phiên bản chibi chỉ cao đến hông của Nguyện Tác, thế nhưng về mặt khí thế lại không thua kém chút nào.
Ông
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-em-chi-la-chuyen-nho/1375647/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.