Cửa xe từ từ hạ xuống. 
Khuôn mặt mang vẻ căng thẳng của Trần Củ chầm chậm hiện ra trước mắt Mạc Dịch Nghiêm. 
Đây là lần đầu tiên Mạc Dịch Nghiêm đối mặt với cậu trợ lý này của em trai mình ở khoảng cách gần như vậy, khuôn mặt này... đột nhiên Mạc Dịch Nghiêm cảm thấy nơi huyệt thái dương mình nhói lên từng cơn, hắn không nhịn được khép một mắt lại. 
Trần Củ cứng đờ cả người, cậu nuốt nước bọt, sốt sắng hỏi, "Mạc tổng, có chuyện gì thế ạ?" 
Mạc Dịch Nghiêm hơi khom người xuống, tự nhắc nhở bản thân mình bình tĩnh lại, lúc nhìn vào Trần Củ một lần nữa... có vẻ đã khôi phục lại ấn tượng như bình thường. Sau vài giây gián đoạn, Mạc Dịch Nghiêm mới nói: "Chuyện liên quan đến Tiền Hà đã khiến cậu phải chịu oan ức rồi, vòng này chính là như vậy, chớ nên nghĩ ngợi nhiều quá. Chăm sóc tốt cho Dịch Trình." 
Này là... Đang an ủi cậu đó sao? Trần Củ gật đầu một cách cứng nhắc, "Vâng." 
"Đi đi, trên đường nhớ chạy chậm thôi." Nói xong, Mạc Dịch Nghiêm liền đứng thẳng người, quay lưng đi khỏi. 
Trần Củ nhìn theo bóng lưng của Mạc Dịch Nghiêm, sửng sốt mất mấy giây, bị gió lạnh thổi vào mới lấy lại tinh thần, vội nói câu cám ơn như để cấp cứu rồi lập tức lái xe đi, đến cửa sổ cũng quên đóng. 
Chỉ còn lại hai người trên xe. 
Không cần phải ngại Trần Củ, Mạc Dịch Trình lấy điện thoại di động ra, click vào biểu tượng trò chơi. 
Quả nhiên Nguyện Tác đang ngồi ngoan ngoãn trên ghế, ôm bàn vẽ hí hoáy 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-em-chi-la-chuyen-nho/1375631/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.