Hàn Dực đi theo sau Trần Tiểu Lam, trong đầu nặng nề suy nghĩ.
Cậu... Vốn không là gì cả.
Cậu... Còn quá nhỏ, vẫn chưa xứng bước đi bên cạnh Lam Lam, shit!
Đều là do cái tên đó- Lý Trấn, tên chó điên đó dám cười cười đem cậu ra làm thí nghiệm đổi lấy cái thân thể bé xíu này. Vào lúc mạt thế ập xuống còn vô nhân đạo ném cậu ra đường cười tủm tỉm nói một câu...
“Boss à~ Ngài chắc đang thấy chán lắm, ra đường làm một cuộc cải cách mạt thế đi a~”
Cái tên chó điên đó... Hai tay Hàn Dực siết chặt, ánh mắt trở nên vô cùng lạnh lẽo. Dường như do cậu quá “yêu thương” bọn họ chưa tuyệt tình ra tay giải quyết bọn họ lần nào nên tùy tiện leo lên đầu cậu mà ngồi đúng chứ?
Nghiến răng, hít thở thật sâu. Cậu mà trở về sẽ băm nát hắn ra.
“Tiểu Dực em đang nghĩ gì vậy?”
Lời nói của Trần Tiểu Lam thành công đánh động Hàn Dực ra khỏi suy nghĩ, cậu ngước mắt lên nhìn chằm chằm Trần Tiểu Lam. Gương mặt bỗng chốc đần ra, hai tay siết lại cũng thả lỏng.
Đúng rồi... Cô gái này là cái gì mà cậu muốn được sóng vai mà bước đi chứ...
Vừa kỳ lạ lại ngu ngốc...
Cô gái trước mắt này khiến cậu dường như thay đối... Cậu rất muốn chán ghét hay thậm chí là giết chết cô nhưng vẫn không thể làm được.
Cậu vẫn không thể hiểu nổi tại sao lúc đó chỉ vì vài câu nói của cô ta mà vô thức đồng ý đi theo. Còn cố gắng giữ lại cái khăn tay bẩn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-vua-mat-the/194561/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.