Trần Tiểu Lam cười méo mó, hiện tại thực sự là lệ muốn rơi đầy mặt được cáilà cô chịu đựng rất tốt nên mới kiềm được mà khóc thét.
Mẹ nó!
Hàn Dực không phải là tên của đấng cứu thế - nam chính, hưởng hết tất cảnhững ánh hào quang YY do bà mẹ ruột tác giả tốn không biết bao nhiêugiấy mực để miêu tả ánh hào quang ấy.
Sao lúc đầu cô lại quên mất tại sao thằng bé này có thể sống sót khi tang thi lảng vảng xung quanhnhư vậy, chẳng phải là do hào quang của nam chính khiến tang thi sợ hãikhông dám thèm ngó thể xác của cậu hay sao chứ!
Hơn nữa cô cũngquên mất không gian này không thể cho người lạ đi vào, ngoài cô chỉ cónam chính và nữ chính vào được ấy mà thẳng nhóc này lại vào được chẳngphải cũng là do hào quang nam chính nữa chứ!
Ôi mẹ ơi! Cô đã giảm thấp nhất tỉ lệ gặp mặt mấy nhân vật cường đại trong nguyên tác, giờ thảm rồi cố né vẫn dính chưởng!
Huhuhu! Thật muốn khóc thét mà!
Trong nguyên tác mất đến hai chương để miêu tả hắn cơ mà. Nào là: “ Gương mặt yêu vô đối, ánh mắt đen như muốn xoáy hết tâm can người đối diện hếtvào đôi mắt ấy, sức quyến rũ cùng tà khí khiến cho người người run rẩy,Hàn Dực rất ghét ai nhìn thẳng vào mắt và khen hắn đáng yêu. Đối với hắn đó là sự khinh bỉ....” (_Trích nguyên tác máu chó_)
Nghĩ đến mà rùng mình chẳng phải từ lúc gặp mặt tới giờ cô luôn nhìn thẳng vào mắt hắn hay sao còn nữa, còn khen....
”Em thật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-vua-mat-the/194556/chuong-7.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.