Nhìn các tinh anh âu phụcthẳng thớm ở trong phòng họp, Mạnh Giai cảm giác mình giống như tiểu bạch thỏxông lầm vào rừng cây, so với không khí đứng đắn nghiêm túc ở nơi này hoàn toànkhác nhau, nhất thời tay chân hơi luống cuống, không nhịn được mà né tránh ởsau lưng học trưởng.
Giang Dĩ Thành mặt khôngđổi sắc mà kéo cô đến chỗ chủ tịch ngồi xuống, nhận lấy văn kiện thư ký đưatới, mở ra rồi trầm giọng nói: "Bắt đầu đi."
Ánh mắt của người tham dựhội nghị rõ ràng đang xẹt qua trên ngừơi lộ vẻ hơi khẩn trương của Mạnh Giai,sau đó giống như Tổng giám đốc của bọn họ, bắt đầu bình tĩnh mà báo cáo.
Mạnh Giai buồn bực mà cúiđầu xoắn ngón tay.
Hơn 10' sau, cô ở trướcmặt học trưởng mà túm lấy hai tờ giấy, tìm một cây bút, sau đó vui mừng tự đắcmà ở bên cạnh vẽ tranh.
Đợi đến lúc hội nghị kếtthúc, đám quản lý lục tục rời đi, thì Giang Dĩ Thành đưa tay rút giấy ở dứơitay cô đi.
Cô lập tức chột dạ đứnglên, tính cướp đường mà chạy.
Trên cổ tay đột nhiên cómột lực đạo đến khiến cho cô mất thăng bằng, rồi ngã lên trên người anh, anh thuậnthế đưa tay siết chặt ở hông của cô, phòng ngừa cô chạy mất, lúc này mới tựtiếu phi tiếu mà giơ giấy ở trên tay lên.
"Hử?"
Liếc trên giấy có ghi chúba chữ to "Giang Dĩ Thành" là bức họa đầu heo thân ngừơi, Mạnh Giaihơi nhếch môi, không dám lên tiếng. Cô đã bị người bắt ngay tại trận, giảithích nữa chính là muốn chết.
"Vẽ cũng không tệ,rất sinh động ." Giọng nói của anh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-tho-tieu-thu/30200/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.