Âm nhạc trong quán cà phêchậm rãi trôi đi, những người khách thấp giọng nói chuyện với nhau. Mạnh Giaiđem từng cục từng cục đường bỏ vào trong cà phê, sau đó cầm muỗng nhỏ quấy từtừ, phảng phất như đây mới là chuyện đáng chú ý duy nhất ở trên đời.
Hà Thục Ái ngồi ở đốidiện nhìn sắc mặt có vẻ không tốt, cau mày nhìn cô ấy không coi ai ra gì mà chếbiến tách cà phê có khả năng gần giống độc dược kia.
Tính nhẫn nại của MạnhGiai từ trước đến giờ rất tốt, đó là thói quen ở một mình, đương nhiên cũng cóthói quen giữ yên lặng và trầm mặc, người đối diện không mở miệng, thì cô cóthể làm mình thành người câm.
"Mạnh tiểu thư cũngkhông tò mò vì sao tôi tìm cô ra ngoài à?" Cuối cũng vẫn là Hà Thục Áikhông thể bình tĩnh nữa.
Mí mắt cũng không thèmnâng lên, cô thản nhiên mở miệng, "Tôi đang đợi Hà tiểu thư nói mà."
"Cô có biết gần đâytình hình của Xương Đạt không tốt lắm không?"
Mạnh Giai lắc đầu.
Ánh mắt của Hà Thục Áikhông còn nhịn được nữa mà mang theo chút trách cứ. "Nếu cô và Giang tổngở cùng nhau, tại sao lại không quan tâm chuyện của anh ấy?"
"Anh ấy khôngcần."
"Quả nhiên là ngườikhông quen với việc xã hội, ngừơi như cô vậy căn bản là không xứng ở lại bêncạnh anh ấy."
"Chẳng lẽ Hà tiểuthư thì xứng sao?" Mạnh Giai rất tò mò hỏi.
"Dĩ nhiên, " HàThục Ái kiêu ngạo mà nâng càm lên, mang theo vài phần đắc ý mà nói: "Chỉcần Giang tổng cưới tôi, thì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-tho-tieu-thu/2281297/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.