🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau
Edit: Thương Thù

———————————————————

Tiễn Ý Ý nghĩ rằng biện pháp ngăn cha mẹ Tiễn nói về chuyện này chỉ có một cách. Mới vừa rồi cô còn nói là tuyệt đối sẽ không yêu sớm, lúc này biểu cảm lại thẹn thùng y như thiếu nữ mới biết yêu.

Cha mẹ Tiễn khiếp sợ.

Từ nãy tới giờ bọn họ chỉ để ý tới làm sao để có quan hệ thật tốt với Tào gia, hiện tại thì tâm trí lại dồn hết về chuyện cô có người yêu.

"Ông nội chỉ hy vọng tôi có người chăm sóc thật tốt, nhưng không có nói nhất định muốn một ai đó." Tiễn Ý Ý khách khí nói, "Tôi với bạn trai quan hệ rất tốt, nếu ông nội biết chuyện thì cũng sẽ không chia rẽ tụi tôi đâu."

Cha Tiễn đen mặt, mẹ Tiễn sắc mặt cũng không khá hơn là bao. Tiễn Ý Ý lễ phép chào bọn họ rồi để cho Lưu thúc lái xe rời đi.

Lên xe, Tiễn Ý Ý liền cảm thấy khó khăn.

Cô vì ngăn cái miệng của cha mẹ Tiễn mà dứt khoát nói rằng mình có bạn trai. Nhưng hiện tại cô nên đi đâu kiếm một tên bạn trai bây giờ?

Người như cha mẹ Tiễn, nếu biết cô nói dối không có bạn trai, sợ là còn đem chủ ý đính hôn kia lên đến trên người cô một lần nữa. Chung quy lại Tiễn Ý Ý cũng rõ ràng, nếu đã định rồi thì ông nội cũng sẽ tổ chức lễ đính hôn cho cô thôi.

Cô bây giờ còn đang là trẻ vị thành niên, người giám hộ trên danh nghĩa vẫn là cha mẹ Tiễn. Nếu cha Tiễn thật sự cưỡng ép cô đính hôn, cô thật sự sẽ không thể làm gì khác.

Đau đầu quá.

Cách thời gian nghỉ không đến mấy ngày, Hà Ứng Hoan ấp úng nói bọn họ phải trở về trường cũ.

Lúc trước đến đây chơi với Tiễn Ý Ý là bởi vì cô mới đến đây không có bạn bè thân thiết, lại còn bị người khác bắt nạt. Mấy người họ là bạn thân không thể nào chịu được, bất kể thế nào cũng muốn tới xem cô một chút.

Hiện giờ bọn họ đều thấy được Tiễn Ý Ý đã có thêm hai người bạn tốt ở bên cạnh. Dù cho Tiễn Mân Văn kia có muốn giở trò cũng không được, tất cả đều phát triển theo hướng tốt đẹp nhất, bọn họ cũng không có lí do gì để ở lại đây nữa.

Về phía Tào Khung, cậu ta cả ngày nghiêm mặt, không hề cho Tiễn Ý Ý một chút phản ứng.

Tiễn Ý Ý cho là mình và Tào Khung không thể có bầu không khí tự nhiên như trước đây được nữa. Vừa vặn thứ sáu này tan học, cô tổ chức cho mọi người đi KTV chơi, thuận tiện cho Tào Khung giải sầu, cũng chính là để cho mình thoải mái hơn.

Nơi cô chọn là hội sở dưới danh nghĩa của tiểu thúc, chuẩn bị một căn phòng thoải mái, yên tĩnh. Người đến đều là bạn học cũ của cô.

Những người bạn đó trước đây có quan hệ không tệ đối với Tiễn Ý Ý, cũng đã lâu không được gặp cô, vừa gặp đã lao đến ôm nhau.

"Gầy quá, Ý Ý của chúng ta chuyển trường một cái là gầy hơn nhiều rồi."

"Trường học mới có đại soái ca nào theo đuổi Ý Ý nhà chúng ta không, mau mau để chúng ta xem xem nào!"

"Nếu nói đến người theo đuổi Ý Ý thì phải xếp hàng từ phía đông xếp đến tận phía tây."

"Nói xong chưa? Chuyển đề tài khác không được à?" Tào Khung khó chịu đặt microphone xuống, mặt lạnh dựa vào ghế, đánh gãy lời bát quái của mấy nữ sinh.

Mấy nữ sinh hai mặt nhìn nhau, ngay lập tức liền nở nụ cười.

"Được, Tào công tử không hài lòng, chúng ta đổi đề tài khác đi."

Hà Ứng Hoan ôm bả vai Tiễn Ý Ý nói nhỏ bên tai cô: "Mấy ngày nay cậu ta làm sao ấy, cứ âm dương quái khí, không biết là có chuyện gì nữa."

Tiễn Ý Ý cười cười không nói gì.

Chuyện Tào Khung tỏ tình với cô chỉ có Lương Quyết Thành và thầy Trương biết. Ở trước mặt mấy bạn học này, cô sẽ cho Tào Khung duy trì hình tượng của mình thật tốt.

Mấy người bạn này cũng không hỏi đến chuyện nhà Tiễn Ý Ý, hò hét nói chuyện linh tinh một trận, uống hết hai chai rượu lại hát hò vui vẻ. Nhiệt độ trong phòng lập tức nóng lên.

Tiễn Ý Ý cảm thấy nóng cho nên ra khỏi phòng bao để hít thở không khí.

Đi qua hành lang dài, rẽ trái quẹo phải, Tiễn Ý Ý thuận đường đi tới phòng vệ sinh, nhưng đi được một lúc liền không nhớ được phòng vệ sinh nằm bên trái hay bên phải.

Cô dùng tay vỗ trán. Lần đầu tiên biết mình cũng có thể lạc đường đến như vậy.

Trái hay phải đây?

Tiễn Ý Ý tùy tiện bước qua một bên đi tới.

Đi không đến hai bước, phía trước là phòng bao vốn nên có tiếng ca hát thì lại truyền tới âm thanh chói tai, giống như là tiếng microphone nện xuống đất, khiến cho cả người đều nổi da gà.

Đúng lúc đó, phòng bao trước mặt Tiễn Ý Ý mở ra, từ bên trong có một thiếu niên bị ướt từ tóc đến quần áo đi ra.

Mái tóc đen của thiếu niên toàn là nước, trên mặt đều là ẩm ướt, sợi tóc rũ xuống trên trán mơ hồ che đi ánh mắt của anh. Chỉ là mơ hồ mà thôi, cả người anh đều tỏa ra hàn khí bức người từ cặp mắt kia. Tiễn Ý Ý liếc nhìn thấy trong đáy mắt của anh có một cơn giận dữ cuồn cuộn.

Tiễn Ý Ý vội dừng bước chân.

"B...Bạn học?"

Áo sơ mi trắng của Lương Quyết Thành từ bả vai trở xuống đều bị ướt dính sát vào cơ thể anh, tay còn nắm lấy tay nắm cửa, theo khoảng không anh đẩy cửa ra có thể nghe thấy được âm thanh phóng túng từ mấy lô ghế bên trong truyền tới.

"Tao muốn giết chết tên tiểu tử kia!!!"

"Thằng ranh con, chính mình có bao nhiêu trọng lượng cũng không biết, còn dám ở trước mặt ông đây ngang ngược à!"

Tiễn Ý Ý nhìn qua bả vai Lương Quyết Thành thấy mấy người đàn ông ngồi trên ghế lô. Một người trong đó đang nổi giận, nhờ hai người khác ngăn cản nên mới không có lao ra.

Ánh mắt cô tràn đầy kinh ngạc.

"Cậu...phục vụ rượu ở đây?"

Lương Quyết Thành mím chặt môi, tình huống ngoài ý muốn khi gặp cô này làm đáy mắt anh hiện lên chút chật vật.

Thời điểm lão đại chưa trở thành boss phản diện đã phải sống khổ sở như thế này?

Trong đầu cô xoay chuyển một vòng, chợt nghiêm túc đánh giá thiếu niên trước mắt, lại nói...sắc đẹp thay cơm!

Người gì mà cả tướng mạo lẫn học tập đều tốt như thế; mấu chốt là anh đang thiếu tiền, còn cô thì lại thiếu người!

Đây không phải miếng bánh ngon lành rớt từ trên trời xuống sao?

Ánh mắt Tiễn Ý Ý trong suốt sáng ngời: "Bạn học Lương, có cần tôi giúp gì không?

Người đàn ông trong phòng đi ra ngoài mặt cười nhưng trong lòng không cười.

"Ồ, tiểu tử ngươi cũng có dũng khí quá nhỉ? Đắc tội với Lâm ca xong còn không mau cút đi, còn ở đây liếc mắt đưa tình với nữ nhân à?" Người đàn ông kia lướt qua Lương Quyết Thành nắm lên cánh tay của Tiễn Ý Ý, "Tiểu nha đầu, tiểu tử này đắc tội với tao, không bằng mày thay nó vào đây xin lỗi tao đi."

Tiễn Ý Ý còn chưa kịp nói, Lương Quyết Thành đã mạnh mẽ xoay người đàn ông đó lại, hung hăng đẩy một cái, đem hắn ta ấn lên mặt tường bên cạnh, vẻ mặt thô bạo gằn từng chữ nói: "Chuyện tôi gây ra, đừng có tìm cô ấy!"

Chật vật thì cũng chật vật rồi, xấu hổ cũng vậy, giờ khắc này chuyện đó không còn quan trọng. Lương Quyết Thành chưa từng cảm nhận được mình lại vô dụng đến vậy, chỉ tại anh mà suýt nữa cô đã bị nhục nhã.

"Mẹ nhà mày, tiểu tử mày.... mày có muốn sống ở cái Hải Thị này nữa không?"

Bên trong còn có mấy nam nhân tầm hai mấy tuổi đi ra, tay đút túi quần cười nhạo.

Tay Lương Quyết Thành vừa động, Tiễn Ý Ý liền nhanh chóng đè lại, dùng lực kéo người ra phía sau mình.

Tiễn Ý Ý thấp hơn Lương Quyết Thành những một cái đầu, thân thể lại càng nhỏ nhắn hơn hai lần. Giờ cô ngăn ở trước mặt anh, nhìn qua có chút buồn cười.

"Tôi không biết bạn học của mình đắc tội với mấy người như thế nào. Mấy người đều là người lớn, đừng chấp nhặt với mấy đứa trẻ con chúng tôi nữa không được sao?"

Người đàn ông kia cười ra tiếng: "Tiểu nha đầu, bạn học của cô tới tìm chúng tôi nói chuyện làm ăn, nói chuyện làm ăn cũng phải có thái độ đàng hoàng, không phải cứ nhăn mặt là tiền trao cháo múc, càng không phải chỉ vì bảo cậu ta uống chút rượu để kéo gần quan hệ mà bộc phát tính tình."

"Đây mẹ nó không phải là đang nói chuyện làm ăn mà là đang ép người."

Tiễn Ý Ý đã hiểu.

Lương Quyết Thành đang có một dự án kỹ thuật, nếu bán đi có thể đổi lấy một ít thù lao. Một lần thù lao này của anh còn nhiều hơn gấp mấy lần việc anh đi làm mấy cái công việc kia. Anh cũng biết tìm người nhưng thật sự chung quy lại vẫn là không hiểu được quy tắc trò chơi của mấy ông lớn này.

"Cậu ấy vẫn còn là học sinh, chúng tôi ở trường đều được dạy đủ cả, bao gồm việc không được đánh nhau với người khác. Nhưng đây là lần đầu tiên, chắc chắn còn có nhiều thiếu xót. Nếu có đắc tội với mọi người thì mong mọi người bỏ qua cho ạ." Cô cười rất thành ý.

Mấy người đàn ông kia cũng bình tĩnh lại đôi chút.

"Lời nói này cũng được thôi. Cô bảo tiểu tử kia vào uống ba ly rượu phạt, việc này chúng tôi cho qua."

"Nhưng..." Tiễn Ý Ý vừa chuyển lời thì trong nháy mắt, vẻ tươi cười còn có chút lạnh lẽo, "Các vị nhiều người trưởng thành như vậy lại đi bắt nạt một thiếu niên như cậu ấy, quả là mất mặt."

Lương Quyết Thành đứng sau lưng Tiễn Ý Ý giật mình.

Anh còn tưởng rằng...

"Mày còn lý lẽ cái gì!" Mấy người đàn ông trên mặt đều hiện rõ mấy vạch đen.

"Tôi nói..." Trong mắt Tiễn Ý Ý ánh lên vẻ khinh miệt, "Bắt nạt trẻ vị thành niên, ở trên người một nam sinh tìm cảm giác hơn người, đúng là không có tiền đồ."

Lương Quyết Thành buông mi, nữ sinh thấp hơn anh này, trên đỉnh đầu có một cọng tóc hơi vểnh lên, sợi tóc tản ra khí tức tươi mát. Từ khi biết cô tới bây giờ, anh vẫn cho rằng cô là một cô gái hay bị người trong nhà khi dễ, rất dễ nói chuyện, hiểu chuyện lại hào phóng, còn là một tiểu cô nương rất thông minh. Bộ dáng cô vừa thay mình nói chuyên làm anh còn tưởng cô định xin lỗi thay anh, hoặc là làm anh phải xin lỗi, đem chuyện này hóa nhỏ xuống.

Nhưng chuyện anh không ngờ tới lại là...

Cô không có làm gì cả.

Cô đang bênh vực anh.

Nhịp tim Lương Quyết Thành đột nhiên đập loạn cả lên.

"Được, con ranh này ngon đấy!" Người đàn ông kia xanh mặt giơ bình rượu lên.

Tiễn Ý Ý mặt đầy vẻ khách sáo cười cười, miệng lưỡi rõ ràng: "Giới thiệu một chút, tôi họ Tiễn, tiểu thúc của tôi là Tiễn Thiếu Trầm."

Người đàn ông vừa lao tới chân phanh gấp không đứng vững được, trực tiếp bổ nhào xuống đất, cơ hồ như kiểu hành đại lễ với Tiễn Ý Ý.

Mấy người còn lại hai mặt nhìn nhau.

Tiễn Thiếu Trầm? Tiễn Thiếu Trầm!???

Hải thị thủ phủ!!!

Nha đầu kia là cháu gái của Tiễn Thiếu Trầm? Người của Tiễn gia?

Vài người sắc mặt cũng không tốt.

Bọn họ suýt chút nữa đã làm hại cháu gái của Tiễn gia rồi?

Có người thông minh liền lặng lẽ truyền một tin nhắn ra ngoài. Không bao lâu, có một đám người đi tới.

"Ai da, có chuyện gì mà ngươi gọi ông đây đến... Đệch?" Thanh niên dẫn đầu mặc một cái áo sơ mi, động tác lười biếng nhìn rõ thấy Tiễn Ý Ý liền vội vàng đứng thẳng dậy, vẻ mặt kinh ngạc, "Ý Ý? Đây không phải là tiểu Ý Ý của Tiễn gia hay sao?"

Tiễn Ý Ý chống lại tầm mắt của người thanh niên vừa tới, trấn định chào hỏi: "Tứ ca."

"Ai da Ý Ý! Em gái Ý Ý ra ngoài chơi sao? Sao không có ai ở bên cạnh thế này..." Người được cô gọi là tứ ca vây đến cạnh cô quan tâm, bộ dáng vô cùng lưu loát. Thân phận này Tiễn Ý Ý tuyệt đối không phải là đang nói đùa.

Chuyện này nhờ người thanh niên mà nhất thời đã được sáng tỏ.

Đám người kia là người làm phần mềm của công ty, Lương Quyết Thành tìm được cách thức liên lạc của bọn họ, hôm nay là tới bán thành phẩm của mình. Kết quả mấy người này nhìn anh chỉ như thấy một tên oắt con choai choai, nhưng được cái là lớn lên đẹp mắt như vậy liền được thế bắt nạt anh một chút, ép anh uống rượu lại ép anh hát, nói chuyện còn không có từ ngữ nào lọt tai được. Lương Quyết Thành nhịn nhịn rồi không nhịn được nữa, liền trực tiếp động thủ.

Nhưng bây giờ lại có Tiễn Ý Ý ở đây, nhóm người này cũng không dám truy cứu cái gì nữa, cúi đầu khom lưng đi mất, thậm chí còn muốn đưa cho Lương Quyết Thành một số tiền coi như là đền bù. Về cái thành phẩm trong tay anh, tứ ca cảm thấy hứng thú cho nên nhóm người kia liền không dám mua nữa.

Tứ ca chuẩn bị cho Lương Quyết Thành một bộ quần áo, lại đưa anh đến phòng tắm rửa sạch sẽ, đem một thân đầy mùi rượu tây rửa sạch đi.

Anh tắm ở trong phòng, Tiễn Ý Ý liền hỏi tứ ca muốn thẻ phòng. Tứ ca mang ánh mắt nghi ngờ nhìn cô nhưng vẫn dẫn cô đến.

Tiếng nước chảy trong phòng tắm ngừng lại.

Tiễn Ý Ý ngồi trên sô pha, bày ra ở trên bàn một hàng ba, bốn chiếc thẻ, tay chống cằm. Ở phía sau truyền tới tiếng bước chân, cô liền quay đầu cười: "Bạn học Lương, chọn một tấm đi."

Vừa dứt lời, đồng tử Tiễn Ý Ý liền co rụt lại, quay đầu về phía sô pha.

AAAAAA, Lương Quyết Thành tắm xong sao lại không mặc quần áo!!!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.