Vốn tưởng rằng cuộc sống sẽ kéo tiếp tục thoải mái như vậy nhưng mấy ngày sau Cố Lãng nhận được thông báo phải đi Cam Túc tiến hành diễn tập quân sự. Sa mạc, hoàng hôn của Tây Bắc rộng lớn vẫn luôn quang cảnh Mạch Thu thích nhất, có điều nghĩ đến chuyện phải hơn một tháng không gặp được Cố Lãng, Mạch Thu đã cảm thấy đau thương.
Mạch Thu không tự chủ mà liên hệ chuyện này đến ba cô. Mắt ướt nhòa cắn góc chăn: mặc dù trước kia cũng có diễn tập quân sự, nhưng vốn đều tiến hành ở ngoại ô thành phố B, lần này thực độc ác, trực tiếp kéo đi vùng Tây Bắc rộng lớn rồi.
Một buổi tối tiêu điều lạnh lẽo. Ngày hôm sau, sau khi lưu luyến chào tạm bietj Cố Lãng xong, cuộc sống của Mạch Thu nhanh chóng đi vào quỹ đạo. Ừm . . . . thật ra cô cũng suy nghĩ buồn bã nhiều trong hai ngày, nhưng sau khi Uông Văn Thuyênn tìm đến cô, cuộc sống lập tức trở nên bận rộn khiến cô không có thời gian bận tâm việc khác.
Mãi cho đến lúc gần như hoàn thành xong mọi chuyện thì sinh nhật tuổi 20 của Mạch Thu cũng theo đó mà đến. Hình như 20 tuổi mới xem như dấu hiệu thực sự trưởng thành, có suy nghĩ lý trí và độc lập về của mình, gánh vác những trách nhiệm tương ứng. Ở nơi đây, dường như người ta càng coi trọng hơn so với 18 tuổi.
Mạch Thu sinh nhật vào thứ bảy, vốn chuẩn bị ở bên ba mẹ cả ngày, nhưng buổi chiều lại bị Uông Văn Thuyên gọi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-ke-hoach-tro-thanh-quan-tau/1923166/chuong-57.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.