Chiếc xe tăng kiên cố liên tiếp hứng chịu công kích của đám xác sống cũng trở nên lung lay dữ dội. Tiếng gầm rú vang vọng làm náo loạn cả một góc phố. Thế nhưng rất may mắn là trí tuệ của chúng cũng không quá cao, sau khi điên cuồng đập phá không có kết quả chỉ đành đứng bao vây xung quanh.
Tên mập run rẩy bám chặt lấy cửa, lo lắng đám xác sống lọt vào. Trái lại, Đường Viễn lúc này nhàn nhã lấy ra một chiếc đèn pin để thắp sắp sáng bên trong buồng lái. Chiếc xe tăng dường như đã không thể hoạt động được nữa, mà nếu có thể vận hành được thì hắn cũng không biết lái. Thế nên cách tốt nhất bây giờ là yên lặng đợi cho đám xác sống rời đi thì mới ra ngoài.
Hắn xoay lưng nằm xuống một góc rồi lấy đồ ăn từ trong ba lô ra để nạp thêm năng lượng. Tên mập thấy vậy liền gào lên:
- Giờ là lúc nào rồi a! Lão đại, ngươi chẳng lẽ tôn thờ đạo lý "có chết cũng phải trở thành một con ma no" hay sao?
- Giữ im lặng đi, bọn chúng không cảm thấy sự sống bên trong thì sẽ sớm rời đi thôi.
Tên mập nghe vậy đành thở dài, ngồi xuống ở một góc khác chán nản nói:
- Chẳng lẽ nếu chúng vẫn ở ngoài thì đành phải chết khô ở đây hay sao? Lục đại gia còn rất nhiều ước mơ chưa thực hiện được a!
- Ước mơ sao?
Đường Viễn khẽ trầm tư. Nhớ lại thì hắn cũng từng có một ước mơ vô cùng đơn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995555/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.