Kỹ năng nướng thịt của người này cũng không tệ. Tiểu Vũ nhận lấy xiên thịt thỏ liền quên đi ngại ngùng, đưa lên miệng cắn liền mấy miếng. Tên nhóc thấy vậy lại không nhịn được tiếp tục mở miệng trêu trọc nàng:
- Ăn từ từ thôi\, không có ai tranh phần của ngươi đâu. Sao? Lườm cái gì mà lườm? Cổ họng nhỏ mà cắn miếng lớn như vậy\, không sợ bị nghẹn chết sao? Đây là ta đang lo cho ngươi thôi nha!
Tiểu Vũ bực bội quát:
- Không cần ngươi quản\, ta thích ăn như vậy đó!
- Ồ\, vậy mà ban nãy còn làm bộ không muốn ăn cơ. Được rồi không trêu ngươi nữa. Ta tên Đường Viễn\, ngươi tên gì?
Nàng nhìn hắn do dự một chút, lí nhí đáp lại:
- Ninh Tiểu Vũ...
- Ngươi mấy tuổi rồi?
- Mười một tuổi...
- À...Vậy ra chúng ta bằng tuổi. Ngươi cũng là người của Huyết Tổ sao?
- Đúng\, ta... A? Sao ngươi biết? Ta còn chưa từng gặp qua ngươi? Mau nói đi\, ngươi là gián điệp từ đâu tới?
Ninh Tiểu Vũ giật mình chĩa xiên thịt vào mặt hắn, cảnh cáo quát lớn. Đường Viễn lắc đầu chán nản đáp:
- Thị lực ngươi có vấn đề à\, không thấy gì đây sao?
Vừa nói hắn vừa chỉ chỉ vào phần ngực áo cộc tay dính đầy bùn đất của mình, trên đó có hình ảnh một chiếc lưỡi liềm, chính là huy hiệu của Huyết Sát. Chỉ trách trang phục của hắn quá rách nát nhìn không ra cái dạng gì, huy hiệu cũng rách chỉ còn một nửa nên Tiểu Vũ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995507/chuong-43.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.