San San vẫn một mực yên lặng ngồi bên cạnh Đường Viễn, cảm nhận được thân hình hắn có chứ run rẩy liền đưa
bàn tay nhọ nhỏ nắm thật chặt lấy cánh tay thô ráp của hắn. Chỉ một đồng tác an ủï nhẹ nhàng như vậy mà đã có thể khiến Đường Viễn hồi phục tinh thần, tạm thoát ra khỏi những đoạn hồi tưởng đau thương mơ hồ.
Đây là lần đầu tiên nàng được nghe chuyện về cha mẹ hắn, trong lòng không khỏi dâng lên một nỗi thương cảm mãnh liệt. Trong ấn tượng của nàng, Đường Viễn luôn là một người cực kì mạnh mẽ và trầm ổn, nào đã thấy dáng vẻ mất mát của hắn như vậy bao giờ.
"Thì ra chú cũng có quá khứ đau buồn như vây".
Đường Viễn biết bé con có ý muốn san sẻ cùng mình, liền khó che giấu được nụ cười nhàn nhạt trên khóe miệng. Hắn âm thầm ổn định cảm xúc rồi nói tiếp:
- Lần này ta trở về còn có một việc quan trọng khác cần bàn bạc\, chính là về vị tiểu cô nương này\, hẳn các ngươi đều đang thắc mắc về thân thế của nàng đúng chứ?
- Tiểu quỷ ngươi úp mở cái gì? Tưởng ta không dám trừng trị ngươi vì tội dẫn ngoại nhân tới đây hay sao? - Thiết Diện Quỷ cười như không cười hăm dọa.
- Lão đầu ngươi nổi nóng cái gì chứ\, ta chỉ là muốn đợi cho mọi chuyện lắng xuống rồi mới cho các ngươi biết mà thôi. Nếu để Sát Tổ bọn họ biết đến thân thế của nàng\, không biết chừng lại gây ra một phen náo loạn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-con-gai-cua-ke-thu/2995118/chuong-71.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.