Editor: YYone 
Thích Triều để ý phản ứng của Mạc Tư. 
Liên hệ tới chuyện ban nãy, Thích Triều cảm thấy hẳn cậu vẫn đang giận dỗi Lan Lạc. 
Ban đầu Lan Lạc chẳng biết do đâu mà tức giận với anh cả, bây giờ lại đến Mạc Tư giận Lan Lạc. Đôi anh em này đáng yêu quá mức rồi. 
Thích Triều nhìn thoáng qua màn hình, nói chúc ngủ ngon với ba cha con đang ngồi trên sofa rồi đi lên tầng. 
"Mạc Tư, con rất muốn thứ kia à?" 
Trong phòng khách, Thẩm Du Hi đột nhiên lên tiếng. Giọng anh nhàn nhạt, nghe không rõ cảm xúc nhưng lại khiến Mạc Tư cứng đờ, thả lòng bàn tay đang nghịch nơ bướm. 
Mạc Tư cúi đầu, khàn giọng đáp. "Một chút ạ. Hắn làm phỏng theo cha nên con mới muốn." 
Lan Lạc ngồi bên cạnh bĩu môi, hiển nhiên vẫn còn giận anh trai. 
Thẩm Du Hi mỉm cười nhẹ nhàng, dịu dàng cởi nơ bướm bị Mạc Tư làm loạn hết cả lên. Băng vải trên cổ tay tuột xuống, để lộ làn da phủ kín vết sẹo. 
Những vết sẹo đó như bị vật sắc nhọn cứa qua, chúng dày đặc đến đáng sợ. Chỉ cần nhìn vào cũng khiến người ta sởn hết cả tóc gáy, không khỏi nghĩ rằng liệu làn da dưới băng vải có phải đều bị tàn phá nghiêm trọng như thế này không. 
Biểu cảm của ba người ở đây không thay đổi, dường như đã sớm nhìn quen. Thẩm Du Hi dùng băng vải mới, quấn một vòng quanh cổ tay Mạc Tư. 
"Muốn búp bê thôi thì được." Thẩm Du Hi quấn chặt 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bup-be/3512733/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.