Sau gần ba ngày trờimệt mỏi cuối cùng Du Tử Khâm và Sở Hiên cũng về tới nhà. Liễu Nhất Dânđược hai người cứu sau khi trị thương xong thì cũng vô thanh vô thứcbiến mất, khi ông đi hai người đều không hề hay biết gì, mãi đến lúc DuTử Khâm kêu ông ra ăn cơm, không thấy ông ra, khi vào xe tìm thì khôngnhìn thấy ông nữa.
Đó chỉ là một khúc nhạc dạo trong cuộcsống của hai người, cả Du Tử Khâm lẫn Sở Hiên không bao lâu sau đều đãquên đi chuyện này, cũng quên luôn cả lời ông ấy nói là sẽ trả ơn haingười, cho đến một ngày kia, Liễu Nhất Dân đến trả ơn, mà cách trả ơnchính là nhận Sở Hiên làm đệ tử.
Chuyện đó sau này hẵng nói,còn bây giờ, khi đã về tới nhà, Du Tử Khâm bắt đầu rối rắm xem phải nóivề thân thế của mình cho tiểu Hiên như thế nào. Thân phận của nàng cũngrất là li kì, người khác nghe được sẽ khó mà chấp nhận, có lẽ họ sẽ coinàng như yêu quái sau đó đuổi giết nàng, dìm nước nàng, hay giao nàngcho một tên đạo sĩ lang băm nào đó để “ trảm ma trừ yêu”, hơn nữa tiểuHiên còn nhỏ, khó mà nói nó sẽ có phản ứng như thế nào về việc này.
Mặc cho du Tử Khâm đang rối rắm, Sở Hiên hiện tại đang làm một việc quantrọng, đó là nấu cơm. Thân hình nhỏ bé đứng trước quầy bếp, vì không đủchiều cao nên dưới chân còn đệm thêm một cái ghế đẩu bằng gỗ, đôi tay bé bé xinh xinh đang đảo qua đảo lại chảo rau trên bếp. thỉnh thoảng sẽliếc mắt nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bao-vuong/1624175/chuong-14.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.