Khi tiểu nhị bước ra, Sở Hiên liền giành ngay công việc chọn món:
- “ Cho một dĩa thịt bò xào rau hẹ, một dĩa thịt ếch xào ớt xanh, một phầncá chần nước sôi, một bát canh ngân nhĩ cay,… uhm…cô có muốn gọi thêmmón gì nữa không?”
Du Tử Khâm suy nhĩ một lúc , lắc đầu,nhiêu đây cũng đủ rồi, kêu nhiều ngược lại ăn không hết. Sở Hiên thấyvậy cười cười, phân phó tiểu nhị đi chuẩn bị đồ ăn. Sau đó rót cho chình mình một chén nước, chậm rãi uống, nãy giờ nói hơi nhiều, có hơi khôhọng rồi.
- “ Cái kia, Sở Hiên đệ, mấy món đó…..”
Sở Hiên lúc này mới để ý hai huynh đệ đang ngồi cùng bàn với mình, liềngiương đôi mắt to tròn trong sáng chớp chớp tỏ vẻ khó hiểu. Lạc Thừa Ânnhìn thấy biểu tình đó thì liền có xúc động muốn đánh người, gì đây,ngươi gọi một bàn toàn đồ ăn cay là ý gì, tại sao lúc gọi đồ ăn lạikhông hỏi ý kiến ta một chút, dù sao ta đây cũng ngồi cùng bàn mà, quantrọng nhất là ta mới là người trả tiền. Nghĩ thì nghĩ vậy nhưng lạikhông dám nói, người ta dù sao cũng vừa cứu ngươi một mạng, hơn nữa khinhìn qua Du Tử Khâm thấy nàng cũng đang nhìn về phía này khiến cho LạcThừa Ân muốn phát hỏa cũng không được, chỉ đành ấp úng nói:
- “ Cái kia, ta với muội muội không ăn được cay, có thể gọi thêm những món khác không?”
Sở Hiên lại quay qua nhìn Lạc Thủy Linh như để xác định, tiểu cô nươngthấy vậy liền gật đầu lia lịa, sau đó lại dùng ánh mắt tha
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-bao-vuong/1624171/chuong-10.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.