6 năm sau.
Tháng 3, tháng 4 tiết trời ẩm ướt, mưa rả rích kéo dài suốt nửa tháng. Những đám mây u ám mang theo áp suất thấp sà xuống, khiến các tòa cao ốc chọc trời như phủ thêm một lớp filter màu xanh ảm đảm. Cơn gió nhẹ mang theo mùi ẩm ướt cùng vị tanh thoang thoảng, xem ra trời lại sắp sửa mưa.
Lúc này là giờ tan tầm buổi chiều của học sinh, ngã tư đông đúc, xe cộ như nêm, bầu trời đầy vẻ âm u lạnh lẽo. Tủ kính của một tiệm bánh ngọt trang trí đơn giản bên đường tản ra ánh sáng dìu dịu ấm áp, có không ít học sinh mặc đồ thể thao cao trung đang ngồi trong đó.
Một chiếc radio kiểu retro đang phát tin: "... Dự báo bắt đầu từ đêm nay sẽ có thêm một đợt không khí lạnh mới ùa về, sau nửa đêm khả năng lớn sẽ xuất hiện mưa giông. Mọi người chú ý mặc thêm áo ấm, khi ra ngoài nên mang theo áo mưa cùng..."
Tiệm bánh ngọt này mở cửa chưa tới ba tháng. Nhưng bởi vì thường xuyên cập nhật xu hướng, hương vị bánh ngon, vị trí cửa hàng lại nằm trong khu kinh doanh đắt giá, phụ cận là Đại học XX và một số trường cao trung có tiếng. Tuy giá thành hơi chát nhưng được đánh giá cao qua lời truyền miệng của học sinh nên rất nổi tiếng trong giới học sinh.
Vốn dĩ các loại đồ ăn như bánh ngọt thông thường chỉ có con gái thích. Nhưng cửa hàng này lạ ở chỗ, trong số những khách quen tới quán, nam sinh chiếm đến gần 40%. Việc này là có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-banh-bao-phan-dien/1785627/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.