Sau khi sắp xếp ổn thoả mọi sự trong nhà, Ninh Tịnh bắt đầu an tâm làm một người chăm sóc thú cưng.
Suốt nửa tháng nay, mỗi ngày Ninh Tịnh đều sang nhà Trương Chính xin một chén sữa, vì để báo đáp ân tình của hắn, Ninh Tịnh chủ động đề nghị giúp hắn làm việc nhà, có qua có lại, như vậy nàng cũng an tâm hơn.
Ninh Tịnh chuẩn bị sẵn tinh thần giúp Trương Chính giặt quần áo, không ngờ, hắn lại đưa ra một kiến nghị khác — — bình thường hắn đều lên núi săn động vật, rồi sau đó xuống chợ dưới núi buôn bán để kiếm sống, cứ cách mười ngày là phải vào núi một chuyến, mà mỗi lần đi ít nhất phải đi ba bốn ngày liền. Trong nhà hắn còn một đệ đệ năm nay lên năm tên là Trương Cùng, lúc hắn vắng nhà liền không có ai chăm sóc.
Tuy rằng Trương Cùng từ bé đã biết nấu cơm chăm sóc bản thân, nhưng không có người lớn bên cạnh, Trương Chính mỗi lần lên núi vẫn luôn cảm thấy bồn chồn không yên. Hiện tại có Ninh Tịnh làm hàng xóm, Trương Chính liền nhờ vả nàng chăm sóc Trương Cùng một chút, cũng dặn dò Trương Cùng, có việc gì liền đi tìm Ninh Tịnh, như vậy chuyện sữa dê coi như đã xong. Ninh Tịnh cũng sảng khoái đồng ý.
Trong khoảng thời gian này, Ninh Tịnh ở trong trấn đã học được rất nhiều các kỹ năng mưu sinh. Ở thế giới này có một loại thực vật rất đặc thù mọc ở trên núi, nó có thể nối được gân xương đã đứt giống như rễ Thực đoạn, lại có thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-duong-banh-bao-phan-dien/1785608/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.