🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Chuyển ngữ: Lệ Thiên

Sau cuộc mây mưa, A Chiêu mệt đến không mở nổi mắt.

Nàng ngáp một cái, lần đầu trải qua chuyện này, nàng chỉ thấy ở giữa hai chân ê ẩm khác thường, lại hơi trướng.

Vệ Cẩn dùng khăn ẩm nhẹ nhàng lau đi dấu vết giữa hai chân A Chiêu. Một lát sau, Vệ Cẩn mới mặc áo đã hong khô vào cho A Chiêu, cũng trải áo ngoài của mình ra mặt đất.

Hắn đặt A Chiêu lên tấm áo, để nàng gối lên tay mình.

“Ngủ đi, đến bình minh rồi về.”

A Chiêu cọ cọ bên tay Vệ Cẩn, tìm chỗ thoải mái mà nằm. Thấy A Chiêu như vậy, Vệ Cẩn vô cùng thỏa mãn, nhưng lại thấy hơi đáng tiếc. Hắn nhìn đôi mắt A Chiêu, giờ nàng đã hoàn toàn thích ứng, nhắm mắt lại thì quả thật không khác gì người thường.

Tuy nhiên Vệ Cẩn biết, A Chiêu dù không nói nhưng nàng cũng thấy vô cùng tiếc nuối.

Vệ Cẩn nghĩ thầm, dù có phải làm gì hắn cũng nhất định phải chữa khỏi mắt cho A Chiêu. Nếu Bạch Đồ chữa không được, Thiên Vân đại lục vẫn còn các thần y khác. Kể cả lang trung ở cả đại lục này không trị hết thì vẫn còn thế giới bên ngoài nữa. Hắn nguyện dùng cả đời giúp cho A Chiêu nhìn thấy lại ánh sáng.

Hôm sau, lúc A Chiêu tỉnh lại thì trời đã sáng, củi lửa trong động đã bị dập. A Chiêu mở mắt ra, nhớ tới chuyện đêm qua, bên tai lại đỏ lên, nhất là khi nhớ về câu nói của Vệ Cẩn: “A Chiêu, sau này ngày nào vi sư cũng nấu Côn Bằng cho nàng

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-do-nhi-den-tu-nguoc/1511093/chuong-57.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Nuôi Đồ Nhi Đến Tự Ngược
Chương 57
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.