A Chiêu thấy vẻ mặt Tạ Niên như thế thì nhận ra chuyện Quế Phương ma ma nói là thật. Đột A Chiêu hiểu ra, nếu A Niên là con của Nguyệt phu nhân, vậy cũng lí giải được chuyện vì saoUyển vương lại coi trọng A Niên như vậy.
Năm đó, Nguyệt phu được nhận hết yêu chiều của bậc quân vương, là ước ao của không biết bao phi tần chốn hậu cung.
Có lẽ khi ấy Uyển Vương cũng có chúttình ý với Nguyệt phu nhân, vậy nên khi gặp A Niên vẻ mặt ông mới kì lạnhư vậy. Ừm, nói như vậy thì, Việc Uyển hậu cứ luôn hỏi chuyện của ANiên cũng lí giải được.
Lúc lâu sau, A Niên cũng đã hồi hồn lại.
Hắn bình tĩnh hỏi: “Tại sao ma ma lại ở trong lãnh cung?”
Quế Phương ma ma trả lời: “Mười sáu nămtrước, Uyển cung xảy ra đại loạn. Kẻ chết, người bị thương ở khắp nơi,lão nô may mắn còn sống sót. Lão nô đoán rằng đó chắc là mưu kế củavương hậu, nên đành phải giả ngây giả dại để tự bảo vệ mình, trốn tránhtrong lãnh cung, cứ như vậy mười sáu năm trời.”
Mưu kế của Vương hậu?”, A Chiêu hỏi.
Quế Phương ma ma thở dài: “Vương thượngvì thái hậu nương nương mà bất đắc dĩ phải cưới Vương hậu lớn hơn mìnhtận mười tuổi. Vương hậu vốn là biểu tỷ của Vương thượng. Cũng khônghiểu sao, thành thân đã nhiều năm mà Vương hậu chưa từng có thai, mãisau đó khó khăn lắm mới mang thai, đến lúc sinh ra đứa bé thiếu mất cánh tay. Từ đó về sau, Vương hậu vô cùng ghét trẻ con, trong cung chỉ cầncó phi tần nào mang
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-do-nhi-den-tu-nguoc/1511083/chuong-47.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.