Hiện giờ đại hội luận kiếm sắp tới, tấtcả khách điếm ở Ngũ Hoa Sơn đều chật kín phòng. Hôm nay Vệ Cẩn mới đếnnên không còn phòng trống. Đến đêm, A Chiêu hỏi: “Sư phụ cũng tới xemđại hội luận kiếm sao?”
Vệ Cẩn muốn nói không phải, nhưng nhớtới lời của A Chiêu lúc xế chiều, Vệ Cẩn lại không nói nữa. Với tâm tình bây giờ của A Chiêu, lại thấy được hắn chán ghét đồ tôn thế nào, thậtsự không phải là lúc thích hợp để bày tỏ.
Ninh Tu nói: “Sư tổ đại lão từ xa tới,không phải vì đại hội thì còn vì gì ạ?” Hắn cười híp mắt nhìn Vệ Cẩn,“Phải không, thưa sư tổ?”
Lời này của đồ tôn quả nhiên có gai, hắn thật sự muốn lấy cái chén này ném cậu ta.
Vệ Cẩn mặc niệm trong lòng: yêu ai yêu cả đường đi yêu ai yêu cả đường đi yêu ai yêu cả đường đi…
Hắn mỉm cười, nói: “Cũng không hẳn là thế.”
Vệ Cẩn nhìn về phía A Chiêu, “Vi sư nghe nói con đang ở Ngũ Hoa Sơn, vậy nên muốn thăm con một chút. Luôn khôngbiết hành tung của con khiến vi sư thực sự rất lo lắng.”
A Chiêu áy náy nói: “Là do A Chiêu không hiểu chuyện, khiến sư phụ phải phiền lòng. A Chiêu cũng định chờ đếnkhi đại hội luận kiếm kết thúc thì sẽ dẫn Tu Nhi về thỉnh tội với sưphụ, không ngờ lại gặp được sư phụ ở đây.”
Vệ Cẩn nói: “Chuyện đã qua cũng không cần nhắc lại nữa.” Thấy vẻ tự trách của A Chiêu, hắn cũng không đành lòng.
Ninh Tu nhìn Vệ Cẩn rồi lại nhìn A Chiêu. Hắn ngáp một cái,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-do-nhi-den-tu-nguoc/1511071/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.