Nắng dịu dàng xuyên qua ô cửa sổ. Tâm Di bước ra từ phòng tắm, ánh mắt bất lực nhìn cửa sổ bị anh đập vỡ đêm qua.
"Anh đó! Toàn gây phiền phức cho em."
"Có sao? Anh có làm gì đâu?"
"Ừm! Anh không làm gì cả, anh vô tội!"
"Thì là vậy mà."
"Anh còn dám nói?"
Cô tức giận ném chiếc khắn tắm về phía anh. Tống An Hạo giấu mặt mình vào trong chăn, đôi mắt thích thú nhìn cô đang tức giận mà lại thấy vui vẻ vô cùng. Đúng là chỉ khi ở cạnh cô thì anh mới tìm được cảm giác bình yên.
Bước chân đi về phía anh, cô nhỏ giọng hỏi.
"Hôm nay không cần phải đi học sao?"
"Không! Anh không học nữa."
"Cái gì?"
"Anh sẽ đi làm, kiếm thật nhiều tiền để cưới em."
Cô tròn mắt nhìn anh, không đi học nữa... Kiếm tiền cưới cô sao?
Tâm Di đứa một ngón tay đẩy nhẹ trán anh một cái. Cô nghiêm túc nói.
"Anh thì có thể làm việc gì? Bằng phổ thông còn không có."
Tống An Hạo bắt lấy ngón tay cô, anh nắm cả bàn tay mềm mại ấy áp lên má mình.
"Vậy thì chưa chắc nha. Đừng có xem thường chồng tương lai của em như vậy chứ."
"Chồng tương lai... Ha... Ha ha, ai nói sẽ lấy anh?"
"Tay đeo nhẫn của anh rồi, em chạy không thoát đâu."
Kéo cô ngã xuống giường, anh ôm chặt cô trong vòng tay mình. Hạnh phúc đôi khi đơn giản đến mức người ta không nhìn ra được. Chỉ là khi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2559032/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.