Tống An Hạo gọi hết lần này đến lần khác nhưng vẫn không có ai bắt máy, trong lòng anh liền thấy lo lắng rồi. Giờ này đã là hơn mười một giờ tối, bên ngoài trời lại đang mưa tầm tã, cô có thể đi đâu được kia chứ?
Nhấn nút gọi lại lần nữa, đầu dây bên kia đã chuyển sang thuê bao. Đập mạnh tay xuống bàn, anh lo lắng đến sắp phát điên lên rồi. Rõ ràng lúc nãy vẫn còn gọi được, tại sao bây giờ lại khoá máy?
"Diệp Tâm Di! Rốt cuộc là em đang ở đâu vậy?"
Nhìn bầu trời đêm cứ mưa triền miên không dứt, trong lòng anh lại rối như tơ vò. Bây giờ, anh phải đi đâu để tìm cô đây?
Đang lo lắng bất an, tiếng chuông điện thoại reo khiến anh không kịp suy nghĩ mà lập tức nhấc máy. Nhưng đầu dây bên kia không phải là giọng nói quen thuộc của cô, mà là một giọng nam trầm ấm. Vừa nghe thấy giọng nói đó, đôi mắt vốn lạnh lùng giờ lại càng thêm lạnh lẽo.
"Anh gọi cho tôi làm gì?"
"An Hạo! Đây là thái độ em nói chuyện với anh trai của mình sao?"
"Từ trước đến nay, tôi chưa bao giờ xem anh là anh trai cả..."
"Hừm! Vậy sao?"
"Tôi không rảnh để nói những chuyện không đâu với anh. Nếu như không có chuyện gì thì tôi cúp đây."
"Vậy cậu cũng không muốn biết, bạn gái của mình đang ở đâu sao?"
Câu nói của anh ta khiến cho anh bỗng chốc im lặng. Tận sâu trong đáy lòng mình, ngọn lửa giận dữ đang sắp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2559007/chuong-30.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.