Đới Hân Hân cao giọng nói. Lời của cô ta cũng thu hút tất cả sự chú ý của những người đang có mặt ở đó. Chẳng mấy chốc, cả đoàn người đều vây lấy họ vào giữa một vòng tròn lớn.
Đám người vừa xuất hiện, chẳng biết chuyện đầu đuôi thế nào. Chỉ dựa vào lời nói và hành động của Đới Hân Hân mà vội chỉ chỉ trỏ trỏ, ánh mắt dò xét đặt lên người cô. Bị người khác nhìn chằm chằm như vậy, Tâm Di thấy rất khó chịu.
“Sao hả? Cô có xin lỗi hay không?”
Nhìn thấy người ta kéo lại mỗi lúc một đông hơn, Đới Hân Hân ỷ vào việc cô ta đang có thai mà càng thêm vênh váo. Hất cằm lên nhìn Tâm Di, cô ta nói với giọng đầy thách thức.
“Nếu như cô không xin lỗi vậy thì đừng trách tôi.”
“Đúng đó! Cô gái trẻ à, người ta đang có thai, cô lại gây sự là không tốt lắm đâu.”
“Phải đó phải đó.”
Đám dân buôn dưa lê kia không biết chuyện gì mà cũng hùa theo Đới Hân Hân, cho rằng cô mới là người có lỗi. Đứng trước lời chỉ trích của bọn họ, Tâm Di siết chặt tay thành nắm đấm, ánh mắt tức giận nhìn về phía Thẩm Thiên Nam.
“Rốt cuộc các người muốn thế nào?”
“Chẳng phải vợ của tôi đã nói rồi sao, cô ấy muốn cô xin lỗi kia mà. Chỉ cần cô xin lỗi thì cô ấy sẽ đại nhân đại lượng mà bỏ qua cho cô.”
“Xin lỗi? Ha… Vốn dĩ tôi đâu có làm gì sai, tại sao tôi lại phải xin
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2558969/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.