Lý Hải Minh trầm mặc một lúc như đang suy nghĩ điều gì đó. Cầm lấy tấm ảnh từ trong tay cô, cậu nhẹ giọng nói.
“Bà ấy là mợ hai của em, cũng tên là Diệp Tâm Ly.”
Tâm Di sững người, ánh mắt mờ mịt nhìn cậu thanh niên trước mặt mình. Mẹ của cô là Diệp Tâm Ly, bà đã mất cách đây hơn mười năm rồi. Người này lại là ai…tại sao lại có tên giống hệt mẹ của cô?
Dù cho là trùng hợp thì cũng không thể trùng hợp đến mức này được. Rốt cuộc thì chuyện này lại là thế nào đây?
“Chị! Vậy chị có biết người này không?”
Lý Hải Minh lại đưa một tấm ảnh khác về phía cô. Tâm Di hạ mí mắt nhìn xuống, cô vừa nhìn thì liền nhận ra.
“Chú nhỏ!”
“Tô Dĩ Thiên!”
Mỹ Mỹ nhìn tấm ảnh, cô cũng nhận ra được người trong tấm ảnh kia.
Lý Hải Minh lại rơi vào trầm mặc. Anh khẽ thở dài rồi hỏi.
“Hai người đều biết ông ấy sao?”
“Ông ấy là chú nhỏ của chị.”
Nói rồi, Tâm Di kể lại toàn bộ chuyện của ngày trước cho hai người họ nghe. Mỹ Mỹ và Hải Minh chăm chú lắng nghe không sót một chữ. Đến khi câu chuyện kết thúc, Mỹ Mỹ mới nhỏ giọng nói với cô.
“Rất có thể ông ấy là ba ruột của cậu.”
“Gì chứ?”
“Tâm Di! Cái đồng hồ cậu đưa cho mình, mình đã tìm được rồi.”
“Thật sao?”
“Nó là đồng hồ phiên bản giới hạn. Thời điểm đó chỉ có duy nhất hai chiếc. Trùng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2558929/chuong-67.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.