Diệp Thanh chao mày nhìn cô gái trước mặt. Biểu cảm và lời nói của cô, còn có cả ánh mắt kiên định kia nữa. Bất giác, Diệp Thanh tự hỏi có phải bản thân mình đã nói gì sai rồi hay không.
Tiêu Lệ hít thở một hơi thật dài, cô lạnh giọng lập lại câu nói của mình thêm một lần nữa.
“Một là anh dừng xe, hai là tôi nhảy xuống.”
Diệp Thanh không trả lời, chỉ lặng lẽ tấp xe vào lề đường. Khi chiếc xe dừng lại, Tiêu Lệ cố gắng để điều chỉnh cho cảm xúc của mình thật ổn định. Thở một hơi thật dài, cô quay sang nhìn Diệp Thanh rồi nói.
“Anh Diệp à! Tôi không có ý gì cả, cho nên anh không cần dùng những lời nói đó để tổn thương lòng tự trọng của tôi đâu.”
“Tôi không có ý tổn thương cô. Tôi chỉ là hy vọng cô sẽ không có suy nghĩ kia mà thôi.”
Đôi môi nhỏ khẽ nở một nụ cười nhạt. Cô quay đi rồi đáp.
“Anh yên tâm, tôi sẽ không nghĩ ngợi gì cả. Cảm ơn anh đã có ý tốt đưa tôi về nhà. Nhưng tôi cảm thấy, bản thân mình có thể tự đi được.”
“Cô… Tôi đã chọc giận cô sao?”
“Tôi cảm thấy chuyện đó không quan trọng. Xin lỗi, tôi xin phép xuống xe.”
Rất dứt khoát, cô mở cửa xe rồi bước xuống. Quay người đi thẳng về phía trước, Tiêu Lệ đến cả việc quay đầu lại nhìn một lần cùng không có. Xem ra, đúng là anh nghĩ nhiều rồi.
Nhưng mà anh sẽ mãi mãi không biết được, cái
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoi-chong-tu-be/2558907/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.