Gió đêm lạnh lẽo ẩm ướt bên ngoài thổi vào qua khe cửa sổ. Từng tấc da thịt được vỗ về của cô đều nóng bừng như muốn bốc cháy.
Dưới lòng bàn tay dày rộng và hơi thở dốc nặng nề của anh, cơ thể cô hoàn toàn thoát khỏi quỹ đạo vốn có, nhẹ tựa lông hồng, phiêu đãng trên không trung. Giang Miểu không nhìn thấy khuôn mặt anh, nhưng có thể cảm nhận được ánh mắt sâu thẳm của anh.
Cô ngẩng đầu lên hôn anh. Đôi môi hai người chạm vào nhau, đầu lưỡi anh liếm láp khóe môi cô khiến cô run rẩy, huyệt nhỏ phía dưới khẩn trương siết chặt. Người đàn ông bị hút đến cứng đờ cả lưng, lòng bàn tay chậm rãi xoa nắn vòng eo mềm mại của cô, dẫn dắt cô từng bước từng bước hút nhả vật lớn.
Lúc đâm vào chậm rãi, khi rút ra vướng phải quy đầu to mà lớn nhẹ nhàng ma sát. Lúc đâm vào lần nữa lại dùng lực rất mạnh, thoáng cái đã đâm đến điểm sâu nhất. Cô gái nhỏ chịu không nổi, chôn đầu vào cổ anh rầm rì rên rỉ.
Kỷ Viêm xoa đầu cô: “Em tự nhấp nhé?”
Cô đang định lên tiếng thì côn th*t bỗng nhiên đâm rút mạnh mẽ, đâm đến nỗi đáy lòng cô cũng muốn gào thét, mang đến một cơn tê dại mê hoặc. Cô khóc nức nở, giọng mũi đặc sệt: “Không được, anh nặng quá…”
Người đàn ông cười, hôn lên tai cô, ôm lấy nửa phần trên đang ưỡn cao của cô. Tư thế thay đổi vô tình khiến vật kia đâm vào sâu hơn, anh đè thắt lưng đang xoay loạn của cô gái, cúi đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-soi-lua-bong/383038/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.