Châu Ngư phải từ từ bổ sung lại bài học đã bỏ lỡ trong thời gian xin nghỉ, có hai đề thi cô vẫn chưa kịp làm, giáo viên cũng đã cầm đến lớp giảng rồi.
Lúc Lý Chấn tiến hành họp lớp cũng chào hỏi mọi người trước, nói ăn Tết xong học kỳ sau dưới tình huống bình thường thì mỗi tuần sẽ chỉ có thể nghỉ chiều Chủ nhật, một tháng mới có hai ngày cuối tuần trọn vẹn, để học sinh nội trí có thể về nhà.
Mỗi một khóa học sinh lớp Mười hai đều trải qua như thế này.
Ngay cả Trình Vãn Nguyệt không chung lớp cũng có thể phát hiện Ngôn Từ không giống với trước đây lắm, càng huống chi là Trình Ngộ Chu cả ngày phần lớn thời gian đều ngồi chung với Ngôn Từ, Ngôn Từ luôn đi theo Châu Ngư, ngay cả mười phút giải lao, Châu Ngư đi lau bảng hay đi lấy nước, ánh mắt của anh ta cũng luôn dõi theo cô, đợi đến khi cô ngồi xuống chỗ ngồi anh ta mới dời mắt đi, nhưng hai người lại không nói lời nào.
Trình Ngộ Chu nhìn hết vào mắt, tâm trạng rất vi diệu.
Anh để một hộp bữa bò lên bàn Châu Ngư, ngày hôm sau Ngôn Từ cũng sẽ làm như vậy.
Châu Ngư đưa thuốc cảm cho anh, Ngôn Từ đứng ở bên cạnh nhìn, đợi cô cũng đưa cho mình một ly.
Chỉ khi tan học Châu Ngư đi chung với Trình Vãn Nguyệt, anh ta mới không đi theo.
Gần trường học có rất nhiều cửa hàng, Trình Vãn Nguyệt kéo Châu Ngư đi dạo tất cả một lần, cuối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-quyt-co-gas/3512781/chuong-37.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.