Tiếng bước chân xa dần, trong ngõ nhỏ chỉ còn lại tiếng máy lạnh.
Chu Ngư vẫn đang tựa vào vai Ngôn Từ, vừa rồi nếu không có ai đi ngang qua đây, có thể Ngôn Từ thật sự sẽ bóp chết cô.
Hai tay anh ta buông xuống đồng thời anh ta cũng lùi về sau nửa bước, cơ thể mất đi chống đỡ trượt xuống theo tường, ngã ngồi xuống mặt đất ẩm ướt.
Cửa sổ bên cạnh sáng đèn, ánh đèn từ sau lưng Ngôn Từ tỏa ra, tóc rối che khuất tầm mắt anh ta.
Mãi đến khi anh ta ra khỏi ngõ nhỏ, đôi môi vô cùng tái nhợt vẫn không thể khôi phục huyết sắc.
Sau khi Chu Ngư trì hoãn qua cảm giác khó chịu choáng váng đầu ấy thì vịn tường từ từ đứng lên, khom lưng nhặt ba lô trên đất, phủi bụi, xách lên từ phía bên kia đi ra ngoài.
Mỗi ngày Lưu Phân đều phải chờ Chu Ngư về nhà mới có thể đi nghỉ ngơi, hôm nay thời gian muộn hơn mười phút so với cô đã nói, lúc mười giờ Lưu Phân đã ra ngoài cổng chờ.
Chu Ngư vào nhà tắm rửa, soi gương phát hiện vết bóp trên cổ rất rõ ràng.
Cổ áo trang phục mùa hè không che được, vết bóp cổ hai ngày mới biến mất.
Hôm nay Chu Ngư làm ca giữa, làm xong đúng lúc giờ cơm.
Lưu Phân đã mua nồi rồi, mỗi món đồ ăn Chu Ngư đều để lại một chút, ra ngoài gọi bà ăn cơm.
Trong sân có một cây mơ, ra quả rậm rạp, quả nào chín trước Lưu Phân đã bán,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/nuoc-quyt-co-gas/2835392/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.